Lương Cảnh được mẫu hậu của mình triệu kiến.
Thái hậu ngồi ngay ngắn đối điện, cười híp mắt: “Tiểu Cảnh a…..”
Lương Cảnh chẳng hay biết gì, trên đường đến đây vấn an mới hỏi chuyện hạ nhân, mới biết trong cung ngoài thành mọi người đang xôn xao, ai nấy đều truyền tai nhau tin y muốn tuyển nam phi.
Các nhà có của cải chức quyền mấy năm qua luôn tìm đủ mọi cách đem nữ nhi của mình đưa vào hậu cung, không thể toại nguyện. Bây giờ bọn họ lại vận động đưa các thanh niên trẻ tuổi vào, nhưng chung quy không thể xem đây là một cuộc tuyển chọn.
Chính là, nữ tử vào cung là để sinh ra dòng dõi, nam phi thì có thể làm gì? Huống hồ lại trái với luân thường đạo lí, cũng bất lợi cho danh tiếng.
Nhất thời nhà nào cũng cảm thấy bất an, đem cửa ngõ khép chặt hết mức có thể.
Trái lại những gia đình có xuất thân thấp kém, lại thật sự có ý định dựa vào cái này mà leo lên cây cao.
“Mẫu hậu, chuyện này……” Lương Cảnh sau khi nghe xong không biết nên khóc hay cười, “Người nghe việc này ở đâu thế? Trẫm khi nào nói muốn chọn nam phi?”
“Hoàng thượng vì một yêu nhân không biết xuất thân từ đâu đã dằn vặt ra đến nông nỗi gì a? Đã mấy ngày rồi không thiết triều hả?” Thái hậu biểu hiện không vui, “Hoàng thượng yêu thích nam tử, ai gia liền cho người tuyển vào, đỡ phải khiến ngươi nhớ đến người đã chết kia.”
Lương Cảnh cứng đờ mặt, hạ ly trà: “Mẫu hậu, tiên hoàng khi còn sống chỉ chung thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chinh-la-khong-dam-thu-nguoi-a/1349078/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.