Lương Cảnh bất ngờ nhìn thấy Yến Lâm, động tác ngưng trệ trong chốc lát, lại lập tức nở nụ cười: “Yến hiền đệ, ngươi sao……sao……”
Y nói được nửa chừng, trên mặt hiện nét ngại ngùng. Cũng không thể hỏi ngươi sao có thể xuống giường rồi a?
Không muốn làm mọi việc trở nên lúng túng, Lương Cảnh cũng không muốn nhắc đến chuyện đêm qua.
Trong lòng y đã quyết. Hoa tuy đẹp, nhưng không thể hái.
Võ công của Giáo chủ hắn cao như thế, đầu giường cãi nhau, cuối giường đã chết thì rất có khả năng a. (đm, anh cũng quá sợ chết đi)
Tương lai nếu có nữ nhân nào đó được đưa vào làm phi tần vì chính trị, hắn không hợp mắt liền một kiếm chém chết người ta cũng có khả năng đi.
Ghét nơi thâm cung hiu quạnh, thừa dịp y thượng triều bỏ đi thì sao a?
Bản thân biết đi đâu mà tìm chứ? (không còn gì để nói với anh cả)
Lương Cảnh thật sự suy nghĩ rất kĩ càng…… Một điểm lâu dài cũng không có. Chính là có thể thấy được rằng, Đoan Mộc Nhan thật sự không phải là đối tượng phù hợp để phát triển tình cảm. (méo~, anh ăn sạch sành sanh con nhà người ta rồi định bỏ đi a =3=)
Nhân lúc tình cảm còn chưa sâu đậm, nên cắt đứt đi là tốt nhất.
Đoan Mộc Nhan nghe ba từ “Yến hiền đề” như muốn rũ sạch quan hệ này, sắc mặt có chút trắng bệch, nhưng nghĩ tới người còn chưa rời đi, tóm lại không phải là vô tình, cắn cắn môi, nhỏ giọng nói: “Ta ở trên lầu nhìn thấy, mới vừa có một nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chinh-la-khong-dam-thu-nguoi-a/1349068/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.