Mấy người đàn ông lại lấy《chỉ dẫn nghiệp vụ thu mua tài sản xấu cho các công ty quản lý tài chính tài sản》ra bàn luận rất lâu.
Phó Anh Kiệt chợt đề nghị: "Người khác đều nói làm tài chính giống như đánh bạc, nói đến không sợ các vị chê cười, tôi đây trong ngày thường không ăn thể khói uống rượu, nhân đây ‘ khởi Trường Thành ’, đang lúc ngứa tay này, không bằng chúng ta chơi mấy ván, mạt chược vừa là tinh hoa của đát nước, cũng là đánh cờ thôi."
Thẩm Lục Gia tự nhiên kkhoong thể không nể mặt, cười nhạt nói: "tôi gọi người mang đến một bộ bài mạt chược khá một chút tới đây." Nói xong rỉ tai với Sầm Ngạn mấy câu, chỉ thấy Sầm Ngạn thông minh gật đầu, lập tức bước nhanh ra phòng.
"Hạ tổng cũng nể mặt cùng nhau chơi vài ván chứ?" Phó Anh Kiệt lại thân thiện muốn mời Hạ Thương Chu.
Đúng lúc Hạ Thương Chu đang suy nghĩ phải làm thế nào để Chu Doãn Phi đi về trước, lời mời này của Phó Anh Kiệt quả thật giống như đưa gối cho kẻ ngủ gật, anh lập tức đáp ứng. Sau đó lại gọi điện thoại cho Chu Doãn Phi, nói muốn chơi mạt chược với bạn, tiền cơm ghi tạc anh trương mục, lại nói một chút xin lỗi lời nói.
Ngũ Mị nhìn Hạ Thương Chu gọi cuộc điện thoại này xong, trong lòng cười lạnh không dứt, Hạ Thương Chu của hôm nay cũng là loại đại não nhiều nếp nhăn đồng đẳng với ruột non chín cong mười tám quẹo. [Minna: ý chị ý là anh lươn lẹo, không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chi-mi/1923377/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.