Editor: Lilas15
Xuống xe ở đền Ngọc Sơn, hai người Thẩm Lục Gia và Ngũ Mị đi bộ đến biệt thự họ Nguyễn.
Trên đường, Ngũ Mị do dự trong chốc lát, còn dặn dò Thẩm Lục Gia: “Nguyễn Hàm có sai người mang nước trà mời thì không cần động vào.”
Nhìn từ xa, Thẩm Lục Gia đã nhìn thấy một biển hoa màu sắc rực rỡ, một căn biệt thự trắng thấp thoáng trong biển hoa đó. Đến gần, anh mới giật mình nhận ra những đoá hoa lớn kia đều là hoa anh túc, một cây cao ngang người, màu đỏ tươi, hồng đào, đỏ tía, trắng… Lộng lẫy đến mức khiến lòng người run rẩy. Bên dưới những cây hoa là hai con công lục và lam đang ngẩng đầu bước, không xem ai ra gì. Còn có những người đàn ông cường tráng cầm súng, sắc mặt tối tăm đứng gác xung quanh biệt thự.
Thẩm Lục Gia bất giác cau mày, cuối cùng anh cũng hiểu rõ tại sao lúc nãy đón xe ở bên đường, vừa nghe thấy phải đến biệt thự họ Nguyễn, những người tài xế kia đều đạp chân ga chạy mất. Anh có dự cảm, Nguyễn Hàm này, thực chất là một người nguy hiểm.
“Tiểu thư Ngũ.” Một thanh niên da ngăm trùm khăn trắng trên đầu không biết xông ra từ nơi nào, khẽ cúi người trước Ngũ Mị. Anh ta có vẻ ngoài bình thường, chỉ có đôi mắt sắc lạnh sáng như sao, mặc một cái áo màu trắng kì quái, phía dưới là một cái quần đen bằng lụa quen thuộc, chân mang một đôi giày vải.
“Mục, tôi muốn gặp chủ nhân của anh.” Giọng nói Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chi-mi/1923366/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.