Editor: Linhh Linhh.
Ngũ Mị vừa kéo valli ra khỏi sân bay Tứ Xuyên bắt xe, đã nhìn thấy Nguyễn Nguyên tựa như một cơn gió chạy tới, cầm vali từ trong tay cô, lại kéo tay phải cô, không nói hai lời liền đi về phía cửa.
“Đại chủ biên, tôi vừa mới ngồi tám tiếng trên máy bay, lúc này đầu còn choáng váng, cô đi từ từ được không?” Ngũ Mị thỉnh cầu.
Nguyễn Nguyên đeo một cái kính to như con cóc trợn mắt nhìn Ngũ Mị một cái, “Chính cô nói muốn đi theo tôi phỏng vấn Yến Tu Minh, sắp đến giờ phỏng vấn rồi, chẳng lẽ cô là nhiếp ảnh gia tạm thời còn muốn công chúa ba lê chờ cô sao?”
Ngũ Mị chủ động dàn xếp ổn thỏa: “OK, người ta là công chúa, tôi là nha hoàn, đương nhiên nha hoàn phải chờ công chúa.”
“Cô cứ giả bộ đi, cô chính là Ngũ Mị, cho dù Yến Tu Minh ở trước mặt cô chịu đựng vẫn là một sủng phi, lúc đó cô không phải ngoan ngoãn quỳ xuống hô ‘Hoàng hậu nương nương vạn tuế vạn vạn tuế’ hay sao.” Nguyễn Nguyên tức giận chế nhạo.
Ngũ Mị thờ ơ cười một tiếng, “ Không được Hoàng Hậu sủng ái nhưng cũng không hẳn không được hoàng thượng cưng chiều, nếu lúc trước cô vừa mới tát cô ta, lúc sau hoàng thượng đã tới đòi lời giải thích. Cho nên là một người phụ nữ, trừ danh phận, phải nắm chắc sự sủng ái.”
Nguyễn Nguyên mệt mỏi liếc mắt, bởi vì bị cái kính cản trở, Ngũ Mị không nhận ra ánh mắt khinh bỉ của cô.
Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chi-mi/1923331/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.