Editor: Linhh Linhh.
Lúc mặt trời mới hé sáng, bàn chân Thẩm Lục Gia có cảm giác nhột nhột. Anh mơ màng mở mắt nhìn, Bất Nhị không biết nhảy lên giường từ lúc nào, lúc này đang thỏa mãn nằm ở cuối giường, dđlqđ đôi mắt lim dim như ngủ gật. Chiếc râu màu trắng bên khóe miệng đang rung rung theo hô hấp, cái đuôi nhọn mềm mại cũng thỉnh thoảng đung đưa hai cái. Thẩm Lục Gia có phần bất đắc dĩ thở dài, dĩ nhiên anh chưa đến mức ăn giấm với một con mèo, nhưng anh quả thực rất lo lắng vi khuẩn và ký sinh trùng trên người động vật. Thẩm Lục Gia cảm thấy ưu sầu suy nghĩ về tương lai sau này, nếu như cô mang thai bị ký sinh trùng lây thì phải làm thế nào. Nghĩ tới đây, anh nhìn về phía Ngũ Mị đang nghiêng người ngủ bên cạnh. Một cái chân của cô vắt ngang hông anh, hai cánh tay ôm anh, gần như là treo trên cổ anh, tựa như anh là gối ôm hình người dành riêng cho cô vậy. Ngay cả mặt cũng chen mặt anh, còn cọ xát trên bờ môi của anh. Cô chỉ ngủ như vậy, còn ngủ rất say.
Thẩm Lục Gia không khỏi nhớ tới lúc nằm trên giường gỗ ở Hà Nội, lần đầu tiên bọn họ chung chăn chung gối. Lúc đó cô đều quay lưng về phía anh, hai tay khoanh trước ngực, ở tư thế phòng ngự.
Tâm tình cứ như vậy trở nên rất vui vẻ. Bởi vì ba anh không ở nhà, mẹ thì sống trong cuộc sống khiếm khuyết, đối với Thẩm Lục Gia luôn ước mơ cuôc sống phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chi-mi/1923325/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.