Edit: Hiên Viên Linh
Beta: Ngoc Luyen+ phuogot_93
Sáng thứ ba hội nghị thường kỳ kết thúc. Tô Chiết đi theo Ngũ Mị đến phòng làm việc của cô.
Còn chưa đóng cửa lại, Tô Chiết đã sốt ruột hỏi cô: "Có phải tuần trước Đàn Nguyễn tới Lận Xuyên hay không?"
Ngũ Mị khẽ cau mày: "Đúng vậy, nhưng chưa đến hai ngày anh ta đã trở về Pháp rồi."
"Con mẹ nó tại sao cô không nói cho tôi?" Tô Chiết tức giận đến mức phải nói tục một câu.
"Tôi nói cho anh biết có ích lợi gì, anh còn chưa có đến gần anh ta, đã bị ném ra ngoài." Ngũ Mị không thể hiểu một người đàn ông lại có thể cố chấp với tình cảm của một người đàn ông khác như thế, châm chọc nói: "Nói khó nghe một chút, anh đã ở trên giường mời mọc anh ta nhiều lần, nhưng anh ta có từng vén chăn nhìn da thịt của anh một lần chưa? Tô Chiết, dù gì ở trong giới anh cũng là một đế vương công, tại sao khi nào gặp Đàn Nguyễn, là cái đuôi của anh lại vội vã vểnh lên vội vàng muốn trở thành một nữ vương thụ vậy?"
Sắc mặt Tô Chiết có chút khó nhìn: "Tôi cũng không biết, rõ ràng anh ấy là người mặn nhạt đều không chê, tại sao cố tình lại không muốn tôi. . . . . ."
Ngũ Mị cười lạnh: "Người ta đối với anh là chân ái, cho nên muốn cùng anh yêu đương, không muốn dính vào nhục dục."
"Cô ——" Nét mặt Tô Chiết như bị táo bón, sau đó lại thất bại than thở:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chi-mi/1923254/chuong-77-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.