Nền đá đen cẩm thạch bị đôi giày cao gót bảy xen-ti-mét gõ lên rất có tiết tấu. Trên mặt gương phản xạ một bóng dáng thướt tha.
Cô tiếp tân của Thịnh Thời nhìn bước chân của cô gái kia, có chút há hốc mồm. Cô chưa từng gặp một người phụ nữ nào ngay cả bước chân đi đường cũng có thể gợi cảm như thế. Tư thế của cô gái không hề giống với những người xương như rắn trong giới giải trí, đi đường hận không thể vặn thành bánh quai chèo, ngay cả bộ ngực cũng hận không thể quăng vào trong ngực đàn ông. Vòng eo của cô lay động với biên độ không lớn, nhưng lại vừa đúng, kín đáo mà lại hấp dẫn, phong thái giống như "eo liễu khoản bãi, bộ bộ sinh liên" (*: eo mảnh lay động, bước đi sen nở) vậy. Bởi vì nhìn quá nhập thần, cô tiếp tân lại quên mất hỏi cô ấy xem có hẹn trước không. Đợi đến lúc bừng tỉnh, bóng dáng của người đẹp đã biến mất vào thang máy.
Trong thang máy, Ngũ Mị day day thái dương, nhẹ nhàng vận động cổ chân một chút, dưới đáy lòng lại nhịn không được hỏi thăm Nguyễn tổng biên tập một hồi. Tối hôm qua Nguyễn tổng biên thường ngày trừng hai mắt là có thể dọa trợ lý thành lắp bắp nhưng giờ lại nước mắt nước mũi chạy đến chung cư của cô, cả người thất hồn lạc phách, chỉ lặp lại một câu "Hắn về nước Mỹ rồi, rốt cuộc mình sẽ không gặp được hắn nữa."
Trong lòng cô biết nhất định là do Tần Diệc Tranh, nghĩ thầm rằng Nguyễn Nguyên xả hết tâm tình thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chi-mi/108461/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.