Biên tập: Bột
“Cậu làm gì mà ngẩn ra thế, tới lượt cậu đấy.”
Lục Trầm Ngân lấy lại tinh thần, đưa tay lau gậy.
Anh lại bắt đầu không nói tiếng nào, Lương Vi không biết dây thần kinh nào của anh đáp sai nữa.
Trong phòng chỉ có tiếng bóng bi-a va vào nhau vang lên thanh thúy.
Lương Vi không thích kiểu trầm lắng, an tĩnh như vậy, cô quăng gậy đi, ngồi xuống sofa cạnh tường, nói: “Đêm nay tôi sẽ không hút thuốc, uống rượu, cậu muốn về thì về đi.”
Lục Trầm Ngân lấy điện thoại ra xem thời gian, 10 rưỡi.
Anh nói: “Cô đừng xuyên đêm, đợi lát nữa cùng về đi.”
“Lâu lắm rồi tôi không đánh mạt chược.”
“Thức đêm không tốt.”
Lương Vi: “Đúng là cậu nên mua biệt thự ở đây đấy.”
Lục Trầm Ngân bỏ gậy xuống, nói: “Tôi vào nhà vệ sinh một chút, ở đâu?”
“Sao tôi biết được.” Lương Vi đứng dậy, dẫn anh đi tìm nhà vệ sinh.
Cô đứng giữa hành lang quan sát hai bên, chỉ vào phía Tây, nói: “Chắc là phòng bên đó, cửa kia trông giống cửa nhà vệ sinh.”
Cánh cửa đó là cửa kính mờ, Lục Trầm Ngân đi tới phía trước rồi nắm lấy tay nắm cửa. Cửa thủy tinh bỗng hiện ra hai bóng người đan vào nhau, cửa theo đó cũng rung lên.
Anh ngơ ngẩn.
Từng tiếng rên rỉ đang truyền ra từ cánh cửa kia, như không đánh đã tự khai.
Anh quay đầu nhìn về phía Lương Vi, nói: “Chắc dưới lầu cũng có nhà vệ sinh.”
Lương Vi chặn đường đi của anh, ngẩng đầu nhìn anh chằm chằm: “Cậu đỏ mặt?”
Lục Trầm Ngân nhếch môi, anh lách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-an/94465/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.