Biên tập: BộtNgày ấy, Lương Cương làm thợ mộc cho một gia đình. Gia đình kia đang sửa sang lại nên trong ngoài nhà đều là công nhân. Một đám đàn ông làm việc cả ngày, tới chạng vạng tối mới chuẩn bị thu dọn đồ đạc về nhà ăn cơm chiều.
Có người nói: “Trên trấn mở phòng tắm đấy, lên đó tắm rửa không?”
Vào thời đó, có rất nhiều nhà còn không có cả phòng tắm. Dù có lắp bình năng lượng mặt trời thì ngày mưa dầm cũng không có nước nóng. Mà phòng tắm thì không như vậy, nước ở đó vừa mạnh vừa nóng, có cả điều hòa, muốn thoải mái đến đâu cũng được.
“Tắm một lần mất bao nhiêu tiền?”
“Nam 10 tệ, nữ 7 tệ.”
“Không đi, không đi, có 10 tệ đó đem đi mua ít tai heo về gặm còn hơn.”
Người đàn ông đó thu dọn dụng cụ xây tường, sau đó chỉ vào nói: “Đúng là đồ con rùa không có tiền đồ. Hỏi anh có đi không mà, tôi mời đấy người anh em! Lương Cương cũng đi đi!”
Lương Cương phủi mảnh gỗ vụn trên người, ông ta ngậm điều thuốc rồi cười hai tiếng: “Không đi, vợ con còn ở nhà chờ tôi về ăn cơm kìa.”
Người đàn ông đến bên cạnh Lương Cương, ông ta lặng lẽ khua tay: “Ngoài tắm rửa ra còn thứ đồ tốt khác nữa, bên trong xoa bóp dễ chịu lắm!”
Lương Cương gẩy tàn thuốc rồi cho ông ta một đạp: “Anh bịp bợm như thế không sợ vợ biết à?”
“Chỉ có anh sợ thôi!” Người đàn ông hô hào: “Các anh em, hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-an/2268389/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.