Biên tập: BộtLương Vi buông bát xuống, đáy bát chạm vào bàn thủy tinh vang lên âm thanh nho nhỏ. Cô đứng dậy đi lấy thuốc tránh thai, uống một hơi cạn sạch cùng với nước lọc.
Anh ôm lấy cô từ phía sau, để cằm tì lên vai cô, Lục Trầm Ngân nặng nề nói: “Đừng tức giận.”
Lương Vi quay đầu đi chỗ khác: “Em không giận.”
Lục Trầm Ngân ôm cô thật chặt, anh khẽ thở dài, trầm mặc một hồi rồi nói: “Muốn ăn kẹo không?”
Lương Vi: “…”
Lục Trầm Ngân cầm một viên kẹo, bóc ra rồi đưa tới bên miệng cô: “Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, anh cũng đâu có nói sẽ rời khỏi em.”
Lương Vi ngậm lấy kẹo: “Anh không thể đi theo cậu mình cả đời, anh cũng phải lập gia đình rồi gây dựng cơ nghiệp.”
“Lương Vi… Anh không có năng lực cho em một mái nhà.” Lục Trầm Ngân dần buông eo cô ra, anh đứng ở phía sau Lương Vi, bóng dáng cao lớn bao phủ cô lại.
Một người đàn ông thừa nhận mình không có bản lĩnh cũng giống như đã vứt bỏ tất cả mặt mũi của mình.
Lương Vi nhíu mày: “Em không muốn gì ở anh.”
“Nhưng anh là đàn ông, không thể cái gì cũng dựa vào phụ nữ được.”
Từ đầu đến cuối Lương Vi vẫn chưa xoay người: “Em cũng không có gì để anh dựa vào, nhà này là em vay tiền để mua. Nếu anh đồng ý thì có thể cùng em làm việc rồi trả nợ. Cùng em gánh vác một phần, có phải trong lòng sẽ cảm thấy thoải mái hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-an/2268360/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.