Bởi vì không có nghe thấy tiếng thở dài của Ngân Tằm, cho nên đến khi Tử Thanh tu luyện xong mà đi lên thì cũng đã là chuyện của mười mấy ngày sau rồi.
Lần này bởi vì ngọn yêu phách chân hỏa kia bùng lên rất mãnh liệt, vì vậy cậu mới phải ngâm mình dưới dòng dung nham đến hơn nửa tháng.
Mà vốn Tử Thanh không có một môn công pháp nào đặc biệt để tu luyện, cứ vận linh lực theo như ghi chép trong Vô Ảnh Kiếm Quyết thì cũng chẳng ăn thua, cho nên muốn áp chế được khí lạnh tỏa ra thì qủa thực là vô cùng khó.
"Ọt ọt ọt"
Bụng mỡ lại réo lên liên hồi, bởi vì đã ăn khá nhiều linh quả nên giờ đây cả người cậu bạn Tử Thanh thực sự là có chút mập ra, cái bụng phẳng lì ngày trước cũng đã xuất hiện một lớp mỡ mỏng mềm mềm mịn mịn.
Vội chạy về nơi ở của Ngân Tằm, trong đầu của cậu bạn Tử Thanh bây giờ chỉ còn tràn ngập hỉnh ảnh của đủ những loại trái cây thơm ngon được bày sẵn trên bàn.
Vừa nhào tới đã nhanh chóng nắm lấy một chùm Nho cỡ lớn để nhai ngấu nghiến, Tử Thanh mải mê ăn đến mức hồn nhiên không hề phát hiện ra sự biến mất của Ngân Tằm.
Mãi một lúc lâu sau, khi chiếc bụng mỡ tròn tròn đã được lấp đầy và nhô lên qua lớp áo mỏng thì cậu mới cảm nhận được có chút kỳ lạ mà bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Ngân Tằm trong hang động.
- Ủa, chị Tằm.
Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-viet-tu-tien-ky/2531714/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.