Hôm nay Bạch Yến còn chưa thức dậy thì Cầm Tâm đã xông vào phòng nàng, khiến nàng hết hồn bật dậy.
“Tiểu thư đừng ngủ nữa, Bạch Họa tiểu thư xảy ra chuyện rồi!”
Nàng lập tức tỉnh táo: “Có chuyện gì?”
Một tiểu nha đầu khóc sướt mướt nghiêng ngả lảo đảo tiến vào, là nha hoàn bên người Bạch Họa.
“Nhị tiểu thư, cô hãy cứu tiểu thư của nô tì đi!” Nàng ta nói năng gấp gáp, “Lần trước nhị tiểu thư đưa bạc qua, hơn nữa còn dặn tiểu thư giữ tiền trong tay. Tiểu thư luôn ghi nhớ, cho dù người mẹ chồng kia đòi thế nào tiểu thư cũng không đưa, nhưng lão bà kia lại không bỏ qua, bây giờ vu cáo tiểu thư trộm đồ, làm ầm tĩ tới Đại lý tự! Người ở Đại lý tự không phân tốt xấu bắt đi tiểu thư rồi.”
Bạch Yến vội vàng thay y phục, rửa mặt rồi đi ra ngoài.
Mọi người ở kinh thành đều biết nàng được Hoàng thượng mang về, nhưng bọn họ không biết nàng luôn sinh sống tại kinh thành, lại càng không biết nàng còn có tỷ tỷ và đệ đệ.
Đại lý tự thẩm án luôn có người vây quanh ở bên ngoài xem náo nhiệt, A Lư ở đằng trước mở đường nàng mới không phải chen chúc trong đám đông.
Kết quả quan binh lại ngăn cản nàng.
“Những người không liên quan cấm vào.”
“Chúng ta là người nhà của bị cáo.” Cầm Tâm giải thích.
“Không có lệnh truyền cấm vào.” Quan binh tỏ vẻ công chính.
Lời mắng người của Cầm Tâm nghẹn ở cổ họng.
“Nếu không tìm tam thiếu gia?” A Lư ở bên cạnh nhắc nhở.
Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-yen-yen-thanh-loc-triet/1154436/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.