Mạnh Tư Duy ngẩn ngơ, Chung Ý cũng bỗng nhiên dừng lại.
Bởi vì Chung Ý vừa nhìn thấy Bùi Thầm vừa đi ra khỏi văn phòng, và đang đi đến chỗ này của hai người.
Mạnh Tư Duy lấy lại tinh thần, nhìn thấy Bùi Thậm, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi.
Nhưng mà Bùi Thầm không để ý đến cô.
Ánh mắt giống như đang nhìn người qua đường nhìn lướt qua cô và Chung Ý, sau đó đi vào lớp học.
Giốn như chuyện xảy ra vào tối cuối tuần vừa rồi chưa từng xảy ra.
Anh và Mạnh Tư Duy cũng không thay đổi gì, vẫn giống như lúc trước, chỉ là một sự theo đuổi đầy khinh thường, suy nghĩ viển vông.
Nhưng Mạnh Tư Duy nhớ rõ những chuyện đã xảy ra, mỗi một chi tiết nhỏ cô đều nhớ rất rõ ràng.
Khóe môi anh còn chút máu bầm chưa tan hết.
Cô nghĩ có lẽ Bùi Thầm không muốn bị phát hiện, cho nên mới xem như chưa xảy ra chuyện gì cả.
Chung Ý là người ngoài, đối với cô ấy mà nói chẳng qua đây chỉ là một trong vô số lần mà Bùi Thầm phớt lờ Mạnh Tư Duy thôi, bất đắc dĩ lắc đầu: “Thấy rồi chưa, tỉnh đi.
”Kết quả cô ấy nghe thấy Mạnh Tư Duy lại dùng giọng kiên định hơn nói: “Tớ phải vào đại học P.
”Cô đi theo hướng mà anh đi.
… Sau khi lão Hàn biết Mạnh Tư Duy từ bỏ luyện tập thì bất ngờ mãi không thôi.
Lúc đầu ông nghĩ điều kiện kinh tế trong nhà Mạnh Tư Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-thieu-nu/2451345/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.