Khi đó Bùi Thầm cũng có biểu cảm này.
Lúc đó anh cũng quên cô.
Mạnh Tư Duy cũng không biết rốt cuộc khuôn mặt của mình quá phổ biến, hay là Bùi Thầm vốn không quan tâm mà chưa bao giờ nhớ đến.
Mạnh Tư Duy cúi đầu lấy điện thoại ra: “Nếu anh để ý thì hiện tại tôi sẽ trả tiền lại cho anh.
”“Tôi chỉ nhận tiền thuê nhà và tiền thế chấp, cho nên không trả được phí người môi giới, nếu anh muốn lấy lại thì tự bàn bạc với người môi giới.
”Mạnh Tư Duy vừa nói vừa chuyển khoản lại, sau đó nghe được trên đầu vang lên một tiếng: “Không cần.
”Mạnh Tư Duy ngẩng đầu.
Bùi Thầm đi vòng qua cô, đến tủ lạnh lấy ra một chai nước khoáng: “Cùng thuê nhà thôi mà.
”… Buổi tối, trong phòng.
Lúc Chung Ý nghe Mạnh Tư Duy nói ra tên bạn cùng nhà, câu đầu tiên cũng là “Móa nó, giờ anh ta thê thảm như vậy sao?”Chung Ý gửi tin nhắn giọng nói, Mạnh Tư Duy mở ra mới phát hiện loa của mình quá lớn, luống cuống tay chân giảm âm lượng, sau đó tìm tai nghe đeo lên.
Cũng không thể nói thê thảm, tuổi bọn họ làm việc bên ngoài thì thuê nhà rất bình thường, nhưng đối với người tốt nghiệp đại học P, muốn thuê chung nhà với người khác cũng rất bình thường.
Mạnh Tư Duy: “Ai biết được.
”Chung Ý: “Có phải hiện tại cậu cảm thấy may mắn năm đó không theo đuổi được hay không, nếu không thì hiện tại vẫn có thể cho thuê nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-thieu-nu/2451314/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.