Chương trước
Chương sau
Tất cả mọi người nhìn Mạnh Tư Duy kéo Bùi Thầm ngồi xuống cạnh mình, hai người thì thầm.

Sau đó hai người cứ như vậy mà ngồi trước mặt mọi người, một đám người nhìn thấy cảnh này, giật mình trước một sự thật đáng lẽ nên nhận ra từ lâu...

Đẹp! Đôi!

Con mẹ nó quá đẹp đôi!

Sự lạnh nhạt của Bùi Thầm vừa hay được trung hoà bởi sự thân thiện của Mạnh Tư Duy, ngay cả đường cong ngũ quan vốn sắc bén của người đàn ông khi ở bên khuôn mặt ngọt ngào như em gái nhà bên của cô ấy cũng trở nên dịu dàng hơn, dù là dáng người, tướng mạo hay khí chất thì hai người ngồi ở đó đã khẳng định một chuyện...

Chúng, tôi, là, một, đôi.

So với những bạn học nam mất khống chế trong việc quản lý vóc dáng vì áp lực công việc, tướng mạo của hai người thật ra không có thay đổi quá nhiều khiến người khác rất dễ dàng nhớ đến hình ảnh thiếu niên thiếu nữ mặc đồng phục của mười năm trước.

Lúc ấy gần như tất cả mọi người trong lớp đều cảm thấy Mạnh Tư Duy và Bùi Thầm không có khả năng, Mạnh Tư Duy ồn ào theo đuổi giống như một trò cười, cho đến ngày hôm nay, khi tất cả mọi người nhìn được hình ảnh hai người cùng ngồi một chỗ với nhau, dường như tất cả thành kiến lúc trước đều sụp đổ.

Lúc đó thiếu niên học bá lạnh lùng cô đơn gặp được thiếu nữ thể thao tích cực như ánh nắng bên cạnh mình chắc cũng giống như bây giờ, vô cùng đẹp đôi.

Tất cả sự cô đơn và lạnh lùng của anh được hòa tan bằng sự chân thành nhiệt tình nồng cháy của cô, hai người dường như được sinh ra vì nhau, được định sẵn là nửa kia của đối phương, yên lặng hòa thành một thể.

Sau giây phút rung động ngắn ngủi, bầu không khí giữa các bạn học đã lên một tầng cao mới vì sự xuất hiện của Bùi Thầm.

Mạnh Tư Duy có chút không được tự nhiên dưới sự chú ý của tất cả mọi người, cô âm thầm cúi đầu xuống thấp hơn.

Mấy nam sinh nhanh nhẹn kia cũng từ bỏ việc đến nói chuyện phiếm với Mạnh Tư Duy.

"Lớp chúng ta chắc chỉ có hai người các cậu thành đôi." Một người cười nói.

Năm đó thi đại học xong cũng có mấy đôi trong lớp ở bên nhau, chỉ là cuối cùng chia chia hợp hợp, đều không thành đôi.

"Cuộc họp lớp hai năm trước hai người còn chưa quen nhau nha." Một người khác cười hỏi thăm Mạnh Tư Duy: "Mạnh Tư Duy, được đó."

Mạnh Tư Duy bị nhắc đến thì mơ màng "hả" một tiếng, chỉ là cô còn chưa kịp nói chuyện thì Bùi Thầm đã lên tiếng trước: "Được cái gì?"



Nam sinh bị Bùi Thầm hỏi lại có chút ngắc ngứ.

Đương nhiên là được vì quanh đi quẩn lại nhiều năm như vậy mà theo đuổi được cậu chứ sao.

Cũng may bầu không khí không cứng lại, chỉ thấy Bùi Thầm nở nụ cười tao nhã với nam sinh hỏi mình, giọng không to không nhỏ, vừa đủ để những người xung quanh có thể nghe được: "Là tôi theo đuổi Tư Duy trước."

Lời này vừa dứt, Mạnh Tư Duy cảm nhận được một loạt ánh mắt chấn kinh dừng lại trên người mình.

Vì câu nói "tôi theo đuổi Tư Duy trước" của Bùi Thầm.

Cô đành phải nở một nụ cười trước những ánh mắt này, sau đó ngầm thừa nhận lời Bùi Thầm vừa nói là sự thật.

Bùi Thầm đúng là theo đuổi cô trước nha.

Nam sinh mới nói Mạnh Tư Duy "được" kinh ngạc há to miệng, không nói nên lời.

Là Bùi Thầm... theo đuổi Mạnh Tư Duy.

Chung Ý cầm bánh gato nhỏ, lên tiếng đúng lúc trong bầu không khí khiếp sợ này: "Ôi chao, còn không phải sao, theo đuổi rất lâu đó."

"Lúc đầu cậu ấy còn không định đồng ý, là tôi khuyên Tư Duy nể mặt người ta theo đuổi vất vả như vậy thì miễn cưỡng cho người ta cơ hội thử một lần đi."

Cô ấy nói xong còn chớp mắt với Bùi Thầm một cái: "Làm sao bây giờ, tôi nói ra hết thế này cậu liệu có không vui không, công tố viên Bùi?"

Bùi Thầm hơi yên lặng một chút rồi nói: "Sẽ không."

Mạnh Tư Duy bị hai người kẻ xướng người họa này làm cho buồn cười.

Bùi Thầm theo đuổi cô là sự thật, nhưng Chung Ý khuyên cô đồng ý với Bùi Thầm khi nào vậy?

Người Chung Ý không chào đón nhất rõ ràng là Bùi Thầm, trước đó cô ấy cũng không quan tâm đến chuyện cô yêu đương với Bùi Thầm.

Tất cả mọi người nghe xong đều trợn mắt há mồm.

Là Mạnh Tư Duy cho Bùi Thầm một cơ hội...

Lại còn là miễn cưỡng cho...

Chung Ý nhận được sự khẳng định của Bùi Thầm thì tiếp tục gật đầu chắc chắn với đám người đang há mồm trợn mắt xung quanh: "Công tố viên Bùi rất dốc lòng trong quá trình theo đuổi Tư Duy của chúng ta, cách nào cũng dùng, còn thiếu chút nữa quỳ xuống luôn rồi, lần sau kể chi tiết cho các cậu nghe sau."

Mạnh Tư Duy nghe đến đó thì không nhịn được mà quay sang nhìn Bùi Thầm, thấy vẻ mặt người đàn ông vẫn bình tĩnh như thường, thậm chí khóe miệng còn có chút ý cười, dường như không cảm thấy có vấn đề gì với lời nói của Chung Ý.

Mạnh Tư Duy: "..."

Nếu tự anh đã không cảm thấy có vấn đề thì em càng không tự tìm vấn đề nữa.

Buổi họp lớp cứ như vậy mà kết thúc trong tin bất ngờ này đến tin bất ngờ khác.

Mãi đến khi mọi người đứng dậy tan cuộc, có một số người dường như vẫn còn đang trong sự kinh sợ chưa kịp phản ứng lại được.

Kịch bản này và kịch bản mọi người nghĩ trước đó thật sự quá khác nhau rồi.

Cho nên đoạn tình cảm này không phải là câu chuyện miệt mài theo đuổi của Mạnh Tư Duy mà là câu chuyện miệt mài theo đuổi của Bùi Thầm sao?

Là Bùi Thầm chủ động theo đuổi Mạnh Tư Duy?

Quá trình theo đuổi lại còn vô cùng vất vả?

Mọi người đành phải hồi tưởng lại một lần nữa dáng vẻ của Mạnh Tư Duy ở trong đầu.

Cảnh sát Tiểu Mạnh tích cực đáng yêu xinh đẹp được người khác theo đuổi, hình như đây không phải là chuyện gì li kỳ, thậm chí đây còn là chuyện bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa.

Nhưng người theo đuổi cô là Bùi Thầm, đột nhiên mọi người cảm thấy có chút khó tin mà thôi.

Thật ra những bạn học biết được chuyện cũ năm xưa của bọn họ càng nghĩ càng thấy chuyện này hợp lý.

Dù là tướng mạo hay công việc thì hai người đều vô cùng đẹp đôi.

Thậm chí Mạnh Tư Duy còn có mấy triệu người hâm mộ nữa, hở một chút là có người muốn cướp cô, gọi cô là vợ.

Một nhóm người kết thúc buổi họp lớp với tâm trạng phấn khích, hồi hộp xen lẫn hoài nghi chuẩn bị về nhà, lên xe chưa được bao lâu thì các bạn trong lớp nhận được một tin nhắn mới.

Có người vừa ở trong nhóm lớp gửi một video ngắn.

Trong đêm tối, Bùi Thầm ôm lấy Mạnh Tư Duy có vẻ đã uống say đang giương nanh múa vuốt chạy đi chỗ khác, vừa nhẹ nhàng hôn lên tai cô vừa dỗ vừa lấy lòng, ăn nói khép nép: "Đừng đi."

Mọi người: "..."

Xem ra học thần năm đó khổ sở theo đuổi vợ là chuyện có thật.

kswl kswl (1).

(1) khóc chết mất thôi

...

Mạnh Tư Duy về nhà không được bao lâu thì thấy video ngắn Chung Ý gửi trong nhóm lớp.

Cô cảm thấy hình ảnh từ đoạn cắt video có chút quen thuộc nên mở ra nhìn một chút.

Sau đó lập tức kinh dị há to miệng, da đầu cũng tê dại.

Mạnh Tư Duy phát hiện mình là người trong cuộc mà lại không có chút ấn tượng nào với hình ảnh này, chỉ có thể nhìn từ quần áo của người đàn ông để đoán xem đây là lúc nào.

Chắc là tại tiệc ăn mừng đội bọn họ phá được một vụ án lớn, cô là thành viên cốt cán của tổ chuyên án, do quá vui nên uống hơi nhiều, cuối cùng say khướt.

Buổi chiều ngày hôm sau tỉnh lại cô phát hiện mình không mặc gì đang nằm bên trong đống chăn, khẽ cử động thân thể đau nhức, không cần nghĩ cũng biết tối qua ai đó nhân lúc cô say đã làm bao nhiêu lần.

Cô biết mình uống say, sau đó Cao Dũng như thường lệ gọi điện cho Bùi Thầm để anh mang cô về nhà.

Vì quá kịch liệt nên không thể xuống giường được, mặc dù hôm sau không cần đi làm nhưng cô vẫn có chút tức giận với Bùi Thầm, cảm thấy anh nhân lúc cô uống say mà lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. Mặc dù là quan hệ vợ chồng nhưng vẫn là lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn.

Bùi Thầm hết cách, đành phải giải thích với cô rằng là cô cứ đòi, cô còn không tin, cho rằng anh đang biện hộ.

Nhưng Mạnh Tư Duy không có chút kí ức nào về chút chuyện vụn vặn đó, cũng như hình ảnh trong đoạn video ngắn này.

Chung Ý gửi tin nhắn đến: [Thế nào? lanh trí.jpg]

[Cậu thấy mình có tốt không?]

[Vạch trần bằng lời nói + video chứng cứ.]

[Còn lâu cậu mới là người theo đuổi.]

Mạnh Tư Duy: [...]

Vấn đề cô quan tâm bây giờ đã không còn là chuyện trong mắt bạn học cô hay Bùi Thầm mới là người theo đuổi.

Mạnh Tư Duy: [khuôn mặt vặn vẹo.jpg]

[Cậu lấy video từ đâu vậy?]

Chung Ý: [Châu Vũ An quay được đó, ha ha.]

[Anh ấy nói hôm đó cậu vừa thấy Bùi Thầm đã la hét ông xã rồi trèo lên người người ta, lúc thì nói muốn bay lên làm tiên nữ lúc lại muốn thi chạy với rùa đen, Bùi Thầm vất vả lắm mới làm cậu trật tự được, cậu còn ôm người ta hết hôn lại gặm trước mặt mọi người.]

[Cậu thật sự không nhớ rõ chút gì sao?]

Mạnh Tư Duy vẫn không ngờ còn có video như thế này, đôi tay nhỏ nhắn bắt đầu run nhẹ: [Cậu, cậu lừa mình.]

Chung Ý: [Lừa cậu làm cái gì...]

[Chuyện đó, mình còn có bản full đây, cậu có muốn xem không?]

Mạnh Tư Duy kiên trì, nhắm mắt lại: [...Gửi đi.]

Sau đó cô thấy được phần sau của video, là Bùi Thầm một tay ôm cô vào trong xe, vừa lấy chìa khóa ra, còn chưa kịp mở cửa xe thì một tay cô đã vươn ra, trực tiếp đè Bùi Thầm ở cửa xe, vừa hôn vừa gặm, tư thế kia như kiểu nếu không phải ban ngày ban mặt thì dường như muốn giải quyết người ta ngay tại chỗ.

Mặc dù trong đoạn video chỉ có hai người nhưng Mạnh Tư Duy biết ở hiện trường nhất định không phải chỉ có hai người.

Vì cô nghe được tiếng nói chuyện mơ hồ phát ra từ video.

Nếu như cô nghe không lầm thì những giọng nói này là của Cao Dũng, Hướng Chính Phi, Châu Vũ An, Bành Bân,... các loại.

Cuối cùng Mạnh Tư Duy cũng biết cái gì gọi là uống say không đáng sợ, đáng sợ là sau khi uống say có người giúp bạn khôi phục trí nhớ.

Hiện tại cô bắt đầu có chút tin tưởng lời giải thích của Bùi Thầm ngày đó, là cô quấn lấy anh đòi hỏi muốn gì đó, anh chỉ phối hợp với cô mà thôi.

Qua đời tại chỗ.jpg

...

Bùi Thầm hâm nóng sữa bò xong thì ra ngoài, phát hiện Mạnh Tư Duy đang cúi đầu ngồi trên ghế sopha.

Từ bóng lưng cũng có thể cảm giác được áp suất thấp phát ra từ cô.

Không phải lúc nãy về nhà vẫn còn tốt sao?

Bùi Thầm hơi nhíu mày.

Anh đi qua, đưa sữa bò đã chuẩn bị xong đến trước mặt cô.

Anh tưởng rằng Mạnh Tư Duy còn đang suy nghĩ chuyện ở buổi họp lớp, anh còn đang buồn bực vì không biết nên chứng minh với cô như thế nào thì Mạnh Tư Duy đột nhiên ngẩng đầu lên.

Mạnh Tư Duy nhìn Bùi Thầm, bỗng nhiên nói một câu: "Thật xin lỗi."

Bùi Thầm bị câu "thật xin lỗi" này của cô làm cho trở tay không kịp, vẻ mặt ngơ ngác, sau đó Mạnh Tư Duy nuốt nước bọt, vẻ mặt thành khẩn nói với anh: "Lần trước, cái lần mà em uống say ở tiệc ăn mừng, nếu như em trách nhầm anh... Em thật lòng tạ lỗi với anh."

Bùi Thầm lập tức hiểu rõ Mạnh Tư Duy đang nói đến chuyện gì.

Lông mày đang nhíu lại của anh lập tức thả lỏng, đưa cốc sữa bò kia cho Mạnh Tư Duy: "Không sao, anh tha thứ cho em, uống sữa đi."

Mạnh Tư Duy: "..."

Vì sao cô cảm thấy lời xin lỗi và sự tha thứ này tùy tiện quá rồi vậy?

Hơn nữa, cho dù là uống say thì cô thật sự trở nên... đói khát như vậy sao?

Rõ ràng mỗi lần đói khát đều là anh mà.

Mạnh Tư Duy cầm cốc sữa bò uống từng ngụm nhỏ, uống xong chưa được bao lâu thì Bùi Thầm đã giục cô đi tắm.

Trong lúc tắm rửa, Mạnh Tư Duy vẫn luôn rầu rĩ không biết sự thật về đêm đó là như thế nào, đáng tiếc cô cố như thế nào cũng không nhớ được chuyện tối hôm đó.

Mãi đến khi tắm xong ngồi trên thảm, trong lúc Bùi Thầm sấy tóc cho cô, Mạnh Tư Duy đang được sấy tóc bỗng nhiên giật mình rồi bừng tỉnh.

Cô quay đầu nhìn về phía người đàn ông sau lưng.

Mạnh Tư Duy trực tiếp tắt máy sấy trong tay Bùi Thầm, sau đó đưa video Chung Ý gửi kia ra trước mặt anh.

"Em thừa nhận." Mạnh Tư Duy nuốt nước miếng: "Có thể là trong lúc em say đã ép buộc anh làm một số chuyện."

Bùi Thầm lập tức nói: "Anh tha thứ cho em."

Mạnh Tư Duy: "..."

"Nhưng anh cũng không biết phản kháng sao?" Cô nắm chuẩn xác được vấn đề mà mình mới nhận ra, sau đó gương mặt không được tự nhiên mà ửng đỏ: "Tạm thời không nhắc đến những chuyện khác, em cưỡng ép muốn, anh lập tức... cho? Anh, anh không biết từ chối? Không biết phản kháng sao?"

"Chẳng lẽ anh còn không đánh lại em à?" Mạnh Tư Duy dùng tư thế lúc bình thường hay thẩm vấn, cảm thấy lúc này cho dù là Bùi Thầm ở trước mặt cô thì cũng không có chỗ trốn.

Rõ ràng đây chính là vấn đề của anh, đối với chuyện cô đè anh ra cửa xe ôm hôn, rõ ràng anh có thể hơi đẩy ra một chút là có thể ngăn lại, chứ nói gì đến chuyện sau khi về đến nhà chứ, chính anh lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn để thoải mái một đêm, kết quả ngày hôm sau còn đội cái nồi này lên đầu cô, nói là cô cứ đòi.

Trên thế giới này không có người đàn ông nào tâm cơ bằng anh nữa đâu.

Bùi Thầm nhìn khuôn mặt nhỏ đang hùng hồn chất vấn tại sao anh không phản kháng của Mạnh Tư Duy.

Anh nhìn cô rồi thấp giọng cười một tiếng, ôm Mạnh Tư Duy lên đùi mình.

Mạnh Tư Duy bất mãn: "Em đang hỏi anh đó!"

Bùi Thầm nhắm mắt, hít sâu hương thơm dễ ngửi ở cổ Mạnh Tư Duy, trầm giọng nói: "Là em nên anh không muốn phản kháng."

- -------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.