Càn Phù Hữu Đạo năm thứ nhất.
Dạo này người trong kinh thành thường rêu rao rằng, đệ nhất mỹ nam có Ngô Thường Kiệt, đệ nhất mỹ nữ có Dương Hồng Hạc. Dân tình đang ngày đêm mong chờ hai người họ sẽ dệt nên một thiên tình sử.
Tối nọ, Thường Kiệt xuống phố để đi dạo, chợt có tiếng la lớn của người phụ nữ.
- Kia có phải là đệ nhất mỹ nam tử không?
Ánh mắt của toàn bộ người trên phố đồng loạt đổ vào y, sau đó một đám con gái có cả tiểu thư lẫn dân thường đuổi theo y, làm y phải co giò bỏ chạy. Chạy đến một con hẻm, y liền chạy vào nhưng lỡ đâm sầm vào một người.
- Này, anh đi đứng kiểu gì vậy hả? Làm bọn mèo hoang chạy đi hết rồi.
- Xin lỗi cô, tôi vội quá, không may đụng phải cô. Cô có sao không?
Nàng ngó ra nhìn thì thấy một hàng người chen chúc ở ngoài.
- Anh ăn cắp thứ gì mà nhiều người đuổi theo vậy?
Thường Kiệt đần mặt ra nhìn cô nương nọ, y không ngờ mình chỉ là đi dạo thôi mà lại bị cho là ăn cắp.
- Tôi thì ăn cắp cái gì, có mà bọn họ tự đuổi theo tôi ấy.
- Làm như anh là đệ nhất mỹ nam không bằng.
Thường Kiệt ho nhẹ vài cái, đằng hắng nói.
- Vậy giới thiệu với vị cô nương này một chút, tôi là Ngô Thường Kiệt.
Nàng thoáng ngẩn người, sau liền kéo y chạy đến một bờ sông. Ở đó có nhiều ánh đèn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-rung-dong/3601303/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.