Các bên báo chí hôm nay được 1 buổi no nê vì tin tức động trời, bọn họ xúm lại phía cô để đặt câu hỏi. 
Đội an ninh của công ty đã phải đi đến giải tán đám đông. Trong dòng người đang nhốn nháo ấy, bọn họ vẫn ở 1 khoảng cách xa như vậy mà nhìn đến nhau. 
Cho đến khi cả khoảng không chỉ còn lại cô và anh, Nhật Minh mới đặt từng bước nặng nề tiến lại phía cô, rất khó khăn sau đó anh mới lên tiếng được: 
– Là thật sao? 
Câu hỏi của anh đủ để cô hiểu Nhật Minh đã sớm đoán ra, cô chỉ có thể vỏn vẹn đáp lại anh 1 chữ: 
– Phải! 
Anh cười gượng mà gật đầu, sau đó thở 1 hơi thở vô cùng nặng nhọc: 
– Thật sự là ông ấy đã gây ra sao? 
– Bằng chứng đều đã được gửi lên cơ quan điều tra, mọi việc sẽ được nói rõ ràng trong buổi xét xử tại phiên toà. 
Nhật Minh cũng đã có sự nghi ngờ trước đó, nhưng sự thật vẫn khiến anh chấn động trong giây lát. Đột nhiên anh cũng không biết phải nói gì với cô, cảm giác chông chênh không có phương hướng, không biết làm gì chỉ có thể gật đầu: 
– Được! Gặp lại ở phiên toà! 
Nói rồi, anh quay người rời đi, có lẽ đây là lần đầu tiên từ lúc bắt đầu mối quan hệ của 2 người họ, cả 2 trời nên xa lạ khủng khiếp. 
Nhật Minh trở ra ngoài cũng là lúc Nhất Long chạy tới: 
– Giám đốc, tôi vừa mới biết chuyện xong, là sự thật sao? 
Anh không trả lời cậu ta, cứ lướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-phan-nghich/3206738/chuong-31.html