Sân bay thành phố vào kì nghỉ lễ rất đông người qua người lại, năm anh em nhà họ Mai cùng Mai Đào đã đến đủ.
Chị họ Thanh Thúy thỉnh thoảng liếc xung quanh như tìm người, gây sự tò mò của bốn đứa em.
Thế Thời lên tiếng "Chị còn chờ ai à?"
Theo hướng vẫy tay náo loạn họ thấy nam nhân áo thun trắng, quần âu, kính dâm đi.
So với đồ đạc lỉnh kỉnh của chị họ, người đây đơn giản đeo ba lô.
"Anh Chí Hòa"
"Chào mọi người, chào dì"
Chí Hòa bắt tay từng người.
"Chí Hòa đi cùng à? Sao không ai nói để mẹ chuẩn bị đồ"
"Không cần đâu dì, làm phiền mọi người quá"
"Chị Thúy thật lợi hại rủ được ngài thứ trưởng đi cùng"
"Đi học cách chơi bời của người làm ăn như cậu đấy" Chí Hòa trêu đùa.
Chị họ thì vui ra mặt, mấy người còn lại cảm thấy không khí ngột ngạt, mắt nhìn nhau kiểu em không biết.
Chuyến bay cất cánh Ngọc Khanh ngồi cạnh cửa sổ cố gắng để những phiền muộn ở lại, nhắm mắt thư giãn, chờ đợi ba ngày nghỉ lễ trôi qua.
Vốn chuyến du lịch để anh em trong nhà tụ họp gắn kết tình cảm, Mai Đào đi quản lý đám lớn người non dạ. Từ lúc gặp Chí Hòa không ai mở miệng được lời nào.
Dù gì cũng là người đứng ra tổ chức Thế Thời lên tiếng "À ừm, à là... như thế nào nhỉ?"
Ai cũng quay sang nhìn Thế Thời, cậu ta gãi đầu cười trừ "Chuyến đi này giúp chị Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-ngay-nang-cho-che-cho-em/2916711/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.