Mới cầu đường tình duyên thuận lợi, ốc linh thiêng đã đưa Thanh Thúy tới "Anh Chí Hòa".
Biết là Chí Hòa không quan tâm nhưng vẫn mặt dày đến làm phiền.
Chẳng chú ý đến ai, một đường thẳng đến muốn sà vào lòng anh, nghe nói con nhãi Linh Hương bị chuyển đi cô rất vui.
Chí Hòa né tránh, đã cấm rồi mà vẫn vào được đúng là có tài.
Ngọc Khanh không ngờ được chị họ mình lại lố lăng như vậy, nơi công sở mặc áo trễ vai, không chút ý tứ.
Cảm giác có người phán xét, Thanh Thúy
quay sang bên phải "Ô, em họ chuyển đến đây à? Thế thì tốt quá, Chí Hòa nể chị mà giúp đỡ em".
Trợ lý Nam đang uống nước ho sặc sụa đi ra ngoài.
Ngọc Khanh đứng dậy lễ phép chào.
Thanh Thúy đi lại nắm tay em gái, nói năng ẩn ý như mình là chủ "Chị sẽ bảo Chí Hòa nhẹ nhàng với em, em bên giáo dục sang đây kiểu gì cũng sai sót mà tính anh Hòa lại cẩn thận".
"Vâng"
"Đồng hồ đẹp đấy, của hãng không rẻ đâu"
Người sành đồ nhìn vào là biết nó phải chục nghìn đô, em họ thì lấy đâu ra tiền mà mua "Sao em mua được?"
"Hàng rẻ thôi chắc chị nhìn nhầm đấy"
"Để chị nhìn lại, ô hình như đây là bản đôi, quen thế" Thanh Thúy chạy đến chỗ Chí Hòa giơ tay nhìn, dậm chân lia lịa "Á, sao lại là đồng hồ đôi"
Quá ồn ào Chí Hòa kêu bảo vệ đem cô ra.
Tức giận vì bị đuổi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-ngay-nang-cho-che-cho-em/2916700/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.