-" Tôi xin lỗi, do tôi xót con quá mà không để ý tới tâm trạng của anh chị sui ".
Ông Hạ biết mình lỡ lời vì nhìn kỹ thì ông bà Vương cũng lo lắng không hề kém ông.
-" Không sao, là do chúng tôi chăm sóc An Bình không tốt ".
...
Mọi người đều ra về hết, anh vẫn ở lại chăm sóc cho cô.
Mọi việc anh cũng đều làm ở viện. Thật sự, lúc này anh không dám xa cô dù chỉ là một giây.
Đang lang man suy nghĩ thì anh nghe thấy tiếng gõ cửa.
-" Chào Vương thiếu "
Tuy anh là em rể của Hạ An Nhiên nhưng cô không bao giờ dám gọi bằng tên.
-" Chào anh chị hai "
Anh thấy chị hai cô và anh rể của cô vẫn luôn giữ khoảng cách và tỏ ra xa lạ với anh. Anh cũng có chút không vui.
Anh tiến lại gần phía giường kéo ghế ra, lịch sự mời họ ngồi.
An Nhiên nhìn thấy em gái mình như vậy thì xót thương không chịu nổi nên lên tiếng trách móc.
-" Con bé này đi đứng kiểu gì vậy ? Mau tỉnh lại còn đi chơi với chị hai biết không ?"
Lý tổng thấy An Nhiên khóc thì cũng chỉ biết an ủi cô, vì tình cảm giữa cô và An Bình đó giờ vốn dĩ rất tốt. Vả lại thấy em gái mình như thế hỏi sao cô không đau lòng cho được.
Ở với An Bình một lát cô cũng ra về.
...
Anh tiễn anh chị hai của cô ra tới cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-nay-nho-em/2801043/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.