Hạ An Lâm bế bánh bao ra về, Nhất Chính ngồi thơ thẩn như người mất hồn.
An Bình mua cháo vào cho anh, thấy anh cầm đồ chơi mà bánh bao bỏ quên ngồi bất động. Cô đi vào anh cũng không hay.
-" Nhất Chính"
An Bình vừa gọi vừa lấy tay lay nhẹ vào người anh khiến anh giật mình.
-" Hả ? Em vừa nói gì?"
Anh tưởng An Bình đã nói gì với anh nên anh ngơ ngác hỏi lại.
An Bình phì cười, chậm rãi hỏi anh :
-" Anh có bị làm sao không vậy ?"
Nhất Chính lắc đầu nói:
-" À ! Anh không sao ".
Cô vừa lấy cháo ra để cho nguội một chút, Nhất Chính rất ghét ăn cháo nóng.
...
An Bình kéo chiếc ghế ngồi cạnh giường, cô chủ động hỏi anh :
-" Nhất Chính, anh muốn em và con quay về đúng không ?"
Nhất Chính nghe cô hỏi trong lòng có chút vui mừng liền gật đầu liên tục.
Cô cười nhẹ rồi hỏi tiếp :
-" Vậy anh có thể hứa với em một chuyện được không ?"
Nhất Chính gật đầu một cái chắc nịch:
-" Được"
An Bình do dự một chút rồi nói tiếp:
-" Nếu em và con về, anh hứa với em đừng uống rượu và thuốc an thần nữa được không?"
Anh không cần suy nghĩ liền gật đầu đồng ý ngay.
...
Vài ngày sau, anh cũng được xuất viện. Cô đưa anh về căn nhà mà hai mẹ con cô đang sống.
Nhất Chính nhìn xung quanh căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-nay-nho-em/2800970/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.