“Trời ạ, lạnh như thế này còn hiệu thuốc nào mở chứ!”
Trong màn đêm, một cậu nhóc ăn mặc kín mít đội một chiếc mũ len màu xám bước trên đường phố vắng người. Cậu khẽ run lên chợt phát hiện ra một bóng người nằm trên ghế đá.
“Uả ai lại có thể ngủ ở đây trong cái thới tiết như thế này cơ chứ?” – Cậu nhóc lo lắng tiến về phía Chiro khẽ lay. – “Chị ơi… chị gì ơi.”
Vì lay nhiều lần nên chiếc áo khoác ngoài của Harry đắp cho Chiro liền tuột ra để lộ bộ váy toàn máu của Chiro. Cậu nhóc bàng hoàng nhìn Chiro thấy khuôn mặt của cô tái nhợt khóe mắt còn vương vài giọt nước mắt.
“Cứ để chị ấy ở đây thì chị ấy sẽ chết mất. Tốt nhất nên đưa chị ấy về rồi tính sau.”
Cậu nhóc khẽ lầm bầm rồi cõng Chiro chật vật bước đi. Đứng đằng sau gốc cây Harry hướng mắt về phía cậu bé. Yumi, tôi sẽ thực hiện lời hứa!
****
Cạnh.
Cậu chật vật mở cửa ra đập vào mắt cậu là một người phụ nữ đang ngồi bên cửa sổ. Gương mặt trắng hồng không hề bị thời gian lão hóa, mái tóc nâu nhạt được búi lên đầy giản dị, nổi bật nhất là đôi mắt xanh lơ nhưng đồng tử của bà lại không hề cử động vì… bà không thể nhìn thấy ánh sáng được nữa.
“Mẹ con về rồi.”
Cậu nhóc bước vào nhà cởi mũ và áo khoác ra để lộ đôi mắt xanh lơ kế thừa của mẹ và mái tóc hung đỏ.
“Con sao vậy? Không mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-mau/1912500/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.