“Dơ bẩn! Tại sao lại dơ bẩn như vậy?”
Mặt nước lạnh cũng không rửa sạch được trái tim tôi! Giống như em vậy, mãi mãi không thể tha thứ cho tôi được nữa…
---------------------------------------------
“Chuyện này là sao?”
Maria sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt. Chiro rơi xuống biển? Đôi mắt Sky là màu đỏ? Rốt cuộc mọi chuyện là sao?
Chiro chết rồi ư? Không thể nào, sáu năm trước cô ấy cũng biến mất như vậy mà! Maria tiến lại gần vách đá đập vào mắt cô là cơ thể ướt nhẹp của Kin và Chiro.
“Nhị hoàn tử, tại sao cậu lại ở đây? Chiro sao rồi?”
Cô lo lắng định đỡ Chiro nhưng Kin đã nhanh tay hơn, cậu bế Chiro lên rồi bước đi.
“Cậu định đưa Chiro đi đâu?”
“Đừng nói cho anh ta biết! Hãy để anh ta quên cô ấy đi!”
Kin lên tiếng chân vẫn bước đi đều đều.
“Tại sao cậu lạ không muốn Sky biết? Nếu anh ấy vẫn tin Chiro chết thì anh ấy sẽ tự dằn vặt mình!”
Maria hét lên. Cô không muốn Sky đau khổ! Cô không muốn Sky làm điều dại dột! Cô yêu Sky và cô chấp nhận làm mọi thứ vì anh ấy.
“Chiro sẽ bị tổn thương!”
“Nếu là cậu thì sao? Cậu sẽ làm thế nào cơ chứ?”
“Nếu sự thật làm tổn thương thì tôi sẽ chọn nói dối, nếu nói dối cũng làm tổn thương thì tôi sẽ im lặng.”
“Vậy nếu nó vẫn khiến cô ấy tổn thương thì sao?”
“Tôi sẽ buông tay!”
Maria ngạc nhiên nhìn Kin. Cô im lặng nhìn bóng Kin xa dần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-mau/1912449/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.