“Thật không ngờ cậu lại trở về.”
Chiro cùng Kin trở về nhà.
“Đừng tự ý hành động! Rất nguy hiểm.”
“Chẳng phải tôi vẫn qua đấy thôi!”
Cô bĩu môi. Lúc nãy, nhờ có Kin mà mọi người mới đặt niềm tin vào cô. Sốngười gia nhập quân đội cũng tăng đáng kể. Nếu như vậy cô có thể giếtđược Robert.
“Trời lạnh rồi!”
Cậu đặt tay lên đầu cô rồi bước đi.Khuôn mặt Chiro đỏ bừng. Tay của Kin thật ấm áp!
“Mau về thôi, chắc mọi người đang đợi chúng ta.”
Chiro liền kéo cậu đi. Cô không thể để Kin thấy bộ dạng của mình được! NhưngKin lại không hề di chuyển. Cậu gục đầu vào vai cô khẽ thì thầm:
“Cảm ơn em!”
Thịch… thịch…
Giá như thời gian lúc này ngừng lại… Giá như em có thể ở bên tôi mãi như vậy…
*****
“Hai người đi đâu mà giờ này mới về?”
Mika nhíu mày nhìn Chiro và Kin. Nói có thể tự về được mà mất tận ba tiếng mới về đến nhà.
“Không có gì!”
Chiro áp úng khuôn mặt lại ửng lên. Không hiểu sao cô và Kin có thể đứng ở ngoài trời lâu như vậy nữa.
“Thôi nào Mika, nhờ có Kin mà công nương mới có thể lấy được lòng tin của mọi người mà.”
Miki mỉ cười rồi quay sang nháy mắt với Chiro.
“Mấy người đứng đó làm gì? Mau đi nấu cơm đi!”
Yamada cảnh cáo. Mika hừ một tiếng rồi bước vào trong bếp.
“Dù sao cũng cảm ơn cậu.”
Chiro mỉm cười nhìn Kin.
“Vì cái gì?”
“Việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-mau/1912422/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.