Tư Nhã khi pha chế xong ly “Hawai” đưa cho khách hàng ở quầybar, liền vươn cổ ra nhìn Tiểu Ái. Tiểu Ái đang ở phía khác thu dọn bàn, đãđược mười hai phút rồi mà giờ vẫn chưa xong. Con nhóc này, làm cái gì vậy chứ!Tư Nhã nhìn ngó xung quanh không thấy bóng dáng ông chủ đâu, lập tức bước rakhỏi quầy bar: “Này! Cậu sắp lau được nửa tiếng rồi đấy, chiếc bàn đó cũng đãtróc một lớp vỏ rồi, còn lau nữa hả?” Tư Nhã kéo Tiểu Ái đến góc bên cạnh, quởtrách một hồi. Vốn dĩ đã không thích hợp với làm thêm, nếu không phải ông chủbiết trước đây Tiểu Ái đóng phim “Vũ điệu đào kép”, nói là ngôi sao tương laiphải đãi ngộ nhiều hơn, không thì chắc chắn sẽ không tuyển dụng cô một lần nữa.
“Tư Nhã!” Tiểu Ái ngẩng đầu lên, hỏi một câu hỏi không ănnhập gì: “Nếu có người bị sốt hôn mê, bên cạnh lại không có ai cả, liệu có xảyra chuyện gì không?”
Mặt Tư Nhã co rúm lại, con nhóc này lại không bình thườngrồi: “Phát sốt à! Chết thì không chết nổi, cùng lắm thì viêm phổi, nghiêm trọnghơn chút thì đần độn thôi!... Nè! Nghe mình nói… Này! Cậu chạy đi đâu vậy?”
“Tư Nhã! Giúp mình xin ông chủ nghỉ, hôm nay mình có việcgấp phải đi trước. À, nhớ nói với ông ấy xin nghỉ sớm, như thế có thể bớt trừtiền hơn chút ít.” Tiểu Ái vừa chạy vừa quay đầu nói, trong nháy mắt đã khôngthấy bóng dáng đâu nữa.
“Nghỉ sớm?” Tư Nhã tiếp tục co rúm lại: “Cậu làm việc cònchưa được một tiếng mà, nghỉ sớm cái gì chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-mau-ho-phach/3221310/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.