Hạ Vy không tin nổi vào tai mình, cô hỏi lại Thiên Trang:
“Anh Thiên Minh thường xuyên gọi điện hỏi thăm tình hình anh trai em ạ?”
Thiên Trang khẽ gật đầu:
“Thiên Minh biết đối với em, anh trai là quan trọng nhất nên cậu ấy vẫn luôn hỏi thăm tình hình từ khi Trần Vĩnh được chuyển tới bệnh viện này.”
“Trước khi chị tới đây, Thiên Minh cũng vừa gọi đó.”
Hạ Vy mỉm cười, trong lòng cảm thấy ấm áp. Quả thực Thiên Minh khác xa những gì cô có thể tưởng tượng. Anh
thực sự quan tâm tới cô như một người bạn.
Trần Vĩnh nhìn Thiên Trang, ấp úng:
“Bác sĩ… nói thật chứ?”
Thiên Trang nhoẻn miệng cười:
“Tôi nói dối làm cái gì. Anh phải tin tưởng em gái mình chứ. Cô bé xinh đẹp, dễ thương như vậy, lại là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng, việc quen với một ca sĩ cũng đâu có gì là lạ.”
“Anh cứ lo dưỡng bệnh cho tốt, sau này khoẻ lại rồi còn giúp đỡ Hạ Vy.”
Trần Vĩnh muốn nói cảm ơn bác sĩ nhưng cơn đau ập tới, khiến anh không nói được điều gì, đành nhắm chặt hai mắt, cố gắng nắm lấy tay Hạ Vy như nhờ cô chuyển lời tới Thiên Trang.
Thiên Trang thấy vậy, vội vàng tiến tới gần:
“Anh đừng nói gì nhiều, hiện tại còn chưa ổn định. Tôi sẽ phải tiêm thuốc giảm đau cho anh.”
“Cố gắng lên.”
Trần Vĩnh mấp máy môi, cố gắng nói ra từ cảm ơn nhưng lại bị đứt quãng.
“Cảm… ơn...”
Hạ Vy nắm chặt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-khong-ngu-yen/3002605/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.