Hạ Vy vừa mở mắt liền thấy gương mặt của Thiên Minh ở khoảng cách rất gần. Cô vội vàng quay mặt sang một bên, không dám nhìn thẳng vào anh.
“Tôi… tôi không sao đâu. Thỉnh thoảng tôi mệt quá nên ngất xỉu thôi. Ngủ một giấc là khoẻ lại.”
Thiên Minh tủm tỉm cười:
“Vậy thì em ngủ đi. Hôm nay tôi nhường phòng lại cho em đấy.”
Hạ Vy ngồi bật dậy, tụt xuống giường, lấy tay chỉnh cho ga trải giường phẳng lại. Làm gì có chuyện vô lý như vậy chứ? Đây là phòng riêng của “chủ nợ” mà “con nợ” như cô lại nằm lăn quay như vậy thì khoản nợ kia phải tính làm sao?
Với tính cách có phần thất thường của Thiên Minh, nói không chừng việc làm nhàu ga giường của anh ngày hôm nay cũng có thể bị tính thêm tiền phạt.
Hơn nữa, mấy hôm trước Vân Anh có cho cô xem bức ảnh chụp cô và Thiên Minh ngồi trong xe ô tô tại bệnh viện Hạnh Phúc. Hiện giờ cô còn không rời đi, nhất định sẽ có tin cô qua đêm tại nhà bạn trai.
“Không. Tôi về ngay bây giờ đây.”
Thiên Minh bật cười trước phản ứng của Hạ Vy. Trong từ điển của cô gái này dường như không có chỗ cho sự yếu đuối.
Hạ Vy vừa mệt tới mức xỉu đi nhưng không dám cho bản thân mình cơ hội được nghỉ ngơi. Có lẽ cuộc sống quá khó khăn trước kia đã khiến cô gái trước mặt anh luôn cố tỏ ra mạnh mẽ.
Như nghĩ ra điều gì, Thiên Minh khẽ nhíu mày. Anh nói:
“Em vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-khong-ngu-yen/3002593/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.