Hạ Vy ho khan vài tiếng rồi nói với cậu em năm thứ nhất:
“Nếu không hỏi bài thì mau về phòng của em đi.”
“Bạn trai của chị bị ốm, hiện tại anh ấy cần nghỉ ngơi.”
Dứt lời, Hạ Vy chui tọt vào phòng, đóng cửa lại. Cô kéo Thiên Minh ra khỏi chăn.
“Anh ra ngay đây cho tôi.”
Thiên Minh nhăn nhăn nhở nhở, giữ chặt chăn bông trên người, chỉ thò mỗi mặt ra ngoài.
“Không phải em nói bạn trai em cần nghỉ ngơi sao?”
Hạ Vy bực mình, kéo mạnh chăn bông nhưng sức của cô không là gì so với Thiên Minh. Kết quả là chăn chẳng kéo được bao nhiêu mà cô lại mất đà, ngã
vào người bên dưới. Thiên Minh thuận thế, ôm chặt lấy Hạ Vy khiến cô không ngừng vùng vẫy.
“Là anh cố tình đúng không? Anh để giày ở dưới giường khiến cho tôi bị người khác nghi oan.”
Thiên Minh bật cười:
“Tôi nghĩ cho em thôi.”
“Đoạn đường ngoài kia có biết bao nhiêu là “cạm bẫy”. Chỉ một bãi nhỏ của con chó lông xù cũng đủ khiến cho cái chăn màu hồng này đi đời đó.”
“Nếu em muốn thì giờ tôi mang giày lên.”
Hạ Vy nghe vậy liền quên mất bản thân vẫn đang nằm gọn trong vòng tay của ai đó, cô hô lớn:
“Không cần. Không cần nữa.”
Đúng lúc này, tiếng thì thầm của đám sinh viên bên ngoài khiến cho Hạ Vy phải câm nín.
“Tao đã nói với bọn mày rồi. Chị Vy xinh như vậy mà mãi bây giờ mới có người yêu là chuyện lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-khong-ngu-yen/3002587/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.