Gần bảy tiếng sau đã có thể đáp xuống một sân bay khác ở Trung Quốc. Vì Kaylin không đi lại nổi nên Tinh Tuyết bảo Nhất Thiên bế cô đi ra ngoài.
Đông Phương Y Giang cũng lấy kính, mũ với khẩu trang ra để đeo. Ở đó đã có sẵn hai chiếc xe ô tô đen để chòe mấy người.1
- Hai người đưa em ấy về trước đi, tôi có việc rồi. Lúc nào về nhớ gọi báo cho tôi nhé. - Y Giang nói xong liền lên một chiếc xe ô tô đợi sẵn mà rời đi ngay.
Tinh Tuyết với Nhất Thiên cũng đưa Kaylin lên xe rồi rời đi nốt.
Trên xe Tinh Tuyết mới nhớ ra mà hỏi Nhất Thiên:
- Đưa em ấy về nhà anh hay nhà em?
- Nhà em với nhà anh khác nhau sao? - Nhất Thiên khó hiểu trả lời.
- Chậc, thì về Dương gia hay Mạc gia?
- Em muốn về đâu trước?
- Vậy thì về nhà ba mẹ em trước đi. Có họ chăm sóc cho Kaylin cũng tốt hơn.
- Vậy cũng được.
Tinh Tuyết quay sang vuốt lại tóc cho Kaylin. Cô bé vẫn cứ cúi mặt mà không nhìn ai. Nhìn Kaylin như vậy Tinh Tuyết chỉ cảm thấy thương thay cho người con gái như này. Minh chứng cho việc có nhan sắc nhưng chưa chắc có được tất cả.
- Đừng lo, về nhà của chị trước nhé. Em yên tâm, ba mẹ với hai anh trai của chị không có đặt nặng vấn đề gì đâu.
- ...
Kaylin chỉ mím môi không có thêm bất cứ hành động gì.
...
Đến Mạc gia, Tinh Tuyết bảo Nhất Thiên đưa Kaylin vào trước còn cô với vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945994/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.