Đưa Tinh Tuyết đi ăn trưa cùng mình. Mặc dù cô tỏ ra rất cáu kỉnh với anh nhưng điều đó anh không quan tâm. Đưa cô đi ăn cho no bụng là trước hết.
Ăn xong thì Tinh Tuyết lại quay về làm việc. Nhưng lần này cô biết ý hơn mà đã bảo anh đi trước. Dù không mấy vui vẻ nhưng Nhất Thiên vẫn đành chấp nhận. Đành lủi hủi lái xe đi về nhà của Tinh Tuyết trước. Đợi lúc nào cô tan làm rồi đón vậy.
Đợi đến khi chiều tà thì Tinh Tuyết đã được nghỉ. Cô thở dài đứng dậy để tính đi.
Anh chủ tiệm vì thấy cô đang đi bộ nên tính bảo cô lên xe anh đưa về. Nhưng còn chưa kịp đến gần thì chiếc xế hộp sang trọng cũng đi tới để đón cô. Người đàn ông bước xuống không mấy xa lạ vì là người sáng nay anh tiếp xúc cùng.
Con mắt nhìn người của anh có thể đoán ra được rằng anh và cả Tinh Tuyết đều là người thuộc giới thượng lưu. Dù rằng nhìn Tinh Tuyết không mấy ăn diện, nhưng cách nói chuyện, cả từ những dụng cụ nhỏ nhặt thì anh có thể đoán ra. Đúng là suy nghĩ của người giàu rất khác thường. An nhàn không muốn lại muốn đến những nơi nhue này để làm việc.
...
Về đến nhà, Tinh Tuyết để cho Nhất Thiên vào nhà rồi mới ngồi nói chuyện với anh. Vì cô sợ nói ngay ngoài đường sẽ có nhiều lời bàn tán.
Hai người ngồi trong phòng khách, Tinh Tuyết dùng ánh mắt nghiêm nghị mà nhìn Nhất Thiên. Đương nhiên lúc này anh cũng chẳng thể cợt nhả được với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945986/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.