Chương trước
Chương sau
Nhất Thiên cũng nói lại điều này cho tất cả hai bên cùng biết. Cả hai bên gia tộc bây giờ chỉ muốn đào thải Triệu gia sớm nhất có thể. Nhưng Dương lão bà anh minh, đã trải qua nhiều chuyện còn hơn vậy nên bà nghĩ ra kế sách để cho Triệu gia chịu nhiều cơn đau từ từ rồi tàn lụi, như vậy sẽ thấm thía hơn cho họ rất nhiều. Dù sao thì con hư thì ba mẹ là người gánh hậu quả. Nếu đã không muốn có cơ sự ngày hôm nay thì ít ra cũng nên dạy con mình biết cư xử cho phải phép làm người một chút. Nhưng xem ra họ đã quá coi thường Dương gia rồi.
Vì vậy mà ngay sau đó Triệu gia lại được thả ra mà không biết ai đã bắt nhốt họ. Triệu Mãn Anh thì cảm thấy hơi lo lắng. Liệu có phải là người nào đó biết cô làm chuyện xấu với Tinh Tuyết nên mới bắt nhốt gia đình cô lại để răn đe? Nhưng là ai mới được cơ chứ? Cô phải bịt miệng tên đó ngay lập tức.
...
Vài ngày sau thì sắc mặt Tinh Tuyết cũng ổn định hơn trước. Dù không ăn nhiều nhưng ít nhất cô cũng ăn vì lời khuyên nhủ của mọi người.
Cô cần tìm ra hung thủ làm hại mẹ con cô. Phải bắt kẻ đó chịu trừng phạt thích đáng. Có như vậy cô mới cảm thấy bớt đi phần áy náy với đứa con xấu số của cô.
...
Buổi tối đến, Nhất Thiên làm việc rất muộn rồi mới về. Dạo gần đây cũng vì việc kia mà anh phải làm như một cái máy. Nhưng không sao hết, chỉ cần đổi lại công bằng cho mẹ con của Tinh Tuyết thì bằng giá nào anh cũng có thể làm.
Nhìn thấy Tinh Tuyết ngủ sớm vậy thì Nhất Thiên cũng yên tâm. Anh lại gần khẽ hôn lên trán cô. Sợ cô thức giấc vì tiếng động nên anh không dám gây ra ồn ào. Chỉ ngồi ngắm nhìn gương mặt của cô lúc ngủ.
Đúng lúc này thì điện thoại anh kêu lên, Nhất Thiên luống cuống, vội vã lấy điện thoại ra nghe nhưng với tần suất nhỏ.
- Có chuyện gì? - Nhất Thiên cau mày hỏi.
- Cái tên điên kia, vì cậu mà em gái tôi lại bị tên kia cho ăn "hành". Cậu xem cậu với vợ cậu làm được gì cho con bé chưa hả? - Giọng nói của Austin Mahone vọng ra loa điện thoại nhưng đủ thấy anh đang phẫn nộ thế nào.
- Anh nói gì tôi vẫn chưa hiểu.
- Shit, là do vợ chồng hai người gây ra. Kaylin con bé nó liều mạng giúp hai vợ chồng hai người làm cái gì không biết. Mà cậu mau chóng giải quyết rồi đến cảm ơn với xin lỗi con bé đi biết chưa? Cả cô vợ quý hóa của cậu nữa.
- Là Kaylin đã gửi thư? - Nhất Thiên suy nghĩ một lúc rồi hỏi.
- Không có con bé thế cậu nghĩ tên Zane rảnh rỗi đến nỗi gửi thư cho cậu "đáp án" à?
Lúc này Nhất Thiên mới biết người gửi thư là Kaylin. Nếu như vậy thì không biết tên Zane sẽ làm gì cô ấy nữa. Tuy anh không có nói chuyện gần gũi với Kaylin nhiều nhưng anh biết cô bé đó rất nhút nhát. Đã vậy tên Zane đó như quỷ ám cô vậy. Chỉ cần dám đưa mắt nhìn người khác liền có thể ra tay với cô ngay được. Hơn nữa anh cũng đã từng chứng kiến cảnh Zane thẳng tay bắn Kaylin. Xem ra việc này vẫn là nên thu xếp để đến thăm hỏi Kaylin.
- Cô bé đó giờ sao rồi?
- Còn sao với chăng cái gì? Đương nhiên hôn mê từ lúc đấy đến bây giờ rồi. Cậu hỏi xem có người nào bị Zane tra tấn mà không bị thương chưa?1
- Chăm sóc cô bé đó giúp tôi. Sau này vợ tôi khỏe lại tôi sẽ đưa cô ấy đến cảm ơn.
Nhất Thiên không muốn nghe thêm lời mạt sát của Austin Mahone nên liền tắt máy ngay. Anh đi tắm sau đó cũng quay trở về sofa để nằm.
Những suy nghĩ lại nối tiếp suy nghĩ. Rõ ràng tên Zane đó biết kẻ đứng sau, vậy mà không nói cho anh một tiếng. Đã vậy Kaylin cũng chỉ là muốn giúp anh, không hề có ý xấu, vậy mà cũng hành hạ cô ngay được. Tên này anh thật sự cũng không hiểu vì sao mà quen hắn ta như vậy được nữa.
Mà dạo gần đây mọi chuyện ổn hơn, kế hoạch thì Mạc gia và cả Dương gia đều sắp xếp hết cả. Anh cũng chỉ đứng xem mọi chuyện diễn ra. Có lẽ nên đưa Tinh Tuyết đi đến đó thăm Kaylin rồi nghỉ dương ở đó cũng tốt. Để cô đỡ phải nghĩ đến những điều u sầu này. Anh cũng cảm thấy tinh thần thoải mái hơn mỗi khi ở đó nữa.
Nghĩ ngợi quá nhiều lại thành nghĩ lung tung. Nhất Thiên thở dài rời khỏi phòng ngủ. Anh đi xuống phòng bế lấy chai rượu để uống. Cũng hình như khá lâu rồi, từ khi Tinh Tuyết quay về cho đến bây giờ anh đã không còn dùng đến rượu bia nữa. Bây giờ xem ra vẫn phải dùng nó thì mới có thể ngủ được.
Vị cồn cay nồng khiến đầu óc Nhất Thiên cũng lửng lơ theo. Anh uống hết ly rượu này đến ly rượu khác. Đến lúc ngủ gục ở bàn lúc nào không hay.
Mà Tinh Tuyết thì từ nãy đến giờ vẫn chưa có ngủ. Theo những gì cô nghe được về cuộc đối thoại đó thì có thể biết được hai điều. Thứ nhất là kẻ hại hai mẹ con cô thì mọi người đã tìm ra. Thứ hai chính là việc Kaylin là người đã giúp đỡ mọi người biết được kẻ đứng sau đó. Cô còn nghe nói Kaylin đang bị thương. Xem ra là vì cô rồi. Nhưng hiện tại cô chẳng có thể làm gì. Bây giờ cô mới hiểu được, yếu ớt và nhu nhục sẽ khiến con người ta chịu nhiều khổ sở ra sao...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.