Biết rõ Nhất Thiên đang khó chịu, Mạc Cao Lãng còn nháy mắt với Davidson để làm nhiều trò khác hơn.
- Êy. - Mạc Cao Lãng ngước lên vẫy tay gọi Nhất Thiên đến.
Nhất Thiên nhìn về phía phòng khách, ánh mắt vẫn lạnh lùng không có ý định đi đến.
- Tôi bảo cậu đấy. Bị điếc rồi à?
- Cậu cần gì tôi có thể... - Davidson cũng lên tiếng.
- Ấy, sao lại để khách làm được. Nhà tôi không có thiếu người hầu, cậu ngồi chơi với em gái tôi là được rồi. - Mạc Cao Lãng liền chặn lời Davidson mà nói.
Tinh Tuyết cũng không hề có ý bênh vực Nhất Thiên, cô vẫn chả để tâm mà ngồi cười nói vui vẻ với hai người kia.
Nhất Thiên đi đến gần chỗ ba người, anh đến mục đích không phải là nghe lời Mạc Cao Lãng mà chỉ đơn giản là anh muốn đứng gần nhìn Tinh Tuyết nhiều hơn mà thôi.
Biết rõ Nhất Thiên đang đưa mắt nhìn xuống cô em gái của mình nên Mạc Cao Lãng cũng liền đánh động tới Nhất Thiên.
- Này, đi mang đồ ăn nhẹ tới đây đi, không biết mời khách à?
- Anh hai, tôi cũng không phải chủ của nhà này, đương nhiên tôi không thể tiếp khách của nhà này được rồi. - Nhất Thiên cũng không vừa mà nói lại.
Trong lúc Mạc Cao Lãng cũng đang bị bí ngôn từ thì Tinh Tuyết ngước lên nhìn anh. Cô cũng dùng ánh mắt xa cách mà nhìn người đàn ông này.
- Anh không phải người của Mạc gia, nhưng người làm của Mạc gia có trách nhiệm tiếp khách giúp chủ nhà. Nếu cảm thấy khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945953/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.