Cảm thấy mình đang bị coi như không khí trong phòng này nên Triệu Mãn Anh đành phải lên tiếng. Dù sao trước kia cô cũng coi như là bạn của Tinh Tuyết, chào hỏi một câu chắc Tinh Tuyết sẽ không thấy phiền.
- Ah, lâu rồi không gặp Tinh Tuyết, cậu dạo này thế nào? - Triệu Mãn Anh lấy ghế ngồi đối diện bên thành giường Kaylin nằm.
- Tôi thế nào cậu nhìn liền biết. - Tinh Tuyết dù không muốn trả lời nhưng vẫn phải lên tiếng cho phải phép lịch sự.
Triệu Mãn Anh nghe vậy thì hóa thẹn. Tinh Tuyết bây giờ khác Tinh Tuyết của trước đây quá. Có cảm giác Tinh Tuyết bây giờ không thể bắt nạt, chèn ép được như trước kia. Nhưng cô ta nói vậy cũng là không có cho cô chút mặt mũi nào.
- Có lẽ là phải tốt rồi. Cuộc hôn nhân không mấy tốt đẹp, dứt khoát cho nhau thì đương nhiên phải tốt rồi.
Lời nói của Triệu Mãn Anh còn ẩn ý sự cay nghiệt trong đấy. Cô bám lấy Nhất Thiên nhiều hơn trước cũng vì biết hai người đã ly hôn. Dù không hiểu vì sao Nhất Thiên cứ đòi quay lại với Tinh Tuyết nhưng lần này cô quyết không để như trước kia. Để mà so về gia thế thì cô không hơn Tinh Tuyết, nhưng về mặt xã hội, ăn nói và cả vẻ bề ngoài thì Triệu Mãn Anh vẫn nhỉnh hơn Tinh Tuyết. Nhan sắc Tinh Tuyết không phải sắc sảo, quyến rũ; cô chỉ nhẹ nhàng mà yêu kiều.
Nhưng lời nói này lại làm Nhất Thiên khó chịu. Anh đã không muốn nhắc tới cuộc hôn nhân không mấy tốt đẹp trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945942/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.