Mặc dù có khách đến nhà chơi nhưng dường như mọi thứ chả thay đổi là bao. Vẫn yên tĩnh đến lạ thường. Tinh Tuyết không biết phải làm thế nào. Trong đầu cô lại đang lóe lên một suy nghĩ là đợi đến lúc mấy người đó về thì bám theo sau xe của họ.
Có điều là từ lúc có hai người đó thì Nhất Thiên không hề bám lấy cô nữa. Anh đi gặp và nói chuyện với bọn họ đến tận chiều tối. Nhưng dù sao Tinh Tuyết cũng cảm thấy nhàn hơn. Cứ để tên đó bám dính lấy cô như keo thì không hay một chút nào.
Còn nhớ có một cô gái nhỏ đi theo hai người họ. Cô muốn bắt chuyện với cô gái đó thử xem ra sao nhưng hình như cô gái đó không hề ra khỏi phòng dành cho khách dù chỉ một bước. Điều này làm Tinh Tuyết không biết rõ về tình hình khi nào mấy người ấy rời đi. Chí ít nếu như cô gái đó còn đi ra ngoài thì cô có thể bắt chuyện một chút. Dù sao thì con gái nói chuyện với nhau sẽ dễ hơn.
Càng mong ngóng lại càng mất hút. Tinh Tuyết thì đi lại tự do trong nhà nhưng cô chả thể nào gặp được người con gái kia.
Đợi đến tận tối thì mới thấy Nhất Thiên về. Anh đi tắm rồi cũng nắm tay đưa cô xuống phòng bếp để ăn.
Căn phòng hôm nay cũng đông hơn hẳn. Chưa kể hai người đàn ông và cô gái mới đến đang ngồi trên bàn ăn thì còn cả người giúp việc lẫn vệ sĩ của cả hai đều đứng ở đó. Tinh Tuyết thấy không quen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945918/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.