Uỳnh!
Cánh cửa bật tung ra. Người ở ngoài hành lang và cả người ở trong phòng đều đưa mắt nhìn về phía nhau.
Ba mẹ Tinh Tuyết nhìn thấy con gái mình với Nhất Thiên như vậy thì sững người. Họ còn chưa nói ra được lời nào chứ đừng nói đến hành động.
Trong khi tất cả đều đang hoang mang thì Mạc Cao Thắng đã lao tới phía cả hai người trong phòng. Không cần lên tiếng cũng đủ nhận ra anh đang tức giận đến mức nào.
Còn không thèm để ý xung quanh là ai, không cần biết hình tượng điềm đạm trước kia của mình ra sao, bây giờ trong đầu Mạc Cao Thắng chỉ có muốn đấm chết cái tên đang đè em gái mình ra. Anh lao đến kéo Nhất Thiên ngã lăn ra sàn còn túm cổ áo anh đấm liên tiếp mấy phát. Nhất Thiên chưa kịp nhận thức liền bị choáng váng sau vài cú đấm của anh rể mình.
Mẹ của Tinh Tuyết giật mình nhớ đến con gái liền lấy chăn đắp lên người để che giúp cô. Bà ôm lấy Tinh Tuyết còn hôn lên hai mắt ưng húp của cô nữa.
- Thằng chết tiệt này. Sao mày dám làm thế với em ấy? - Mạc Cao Lãng cũng đi đến trực tiếp đấm trực diện vào mũi Nhất Thiên làm mũi anh giống như bị gãy rồi chảy máu vậy.
- Tại sao à? Nếu tôi nói là vì tôi thích, thì mấy người định làm gì? - Nhất Thiên dù ở trong tình cảnh này vẫn không có một tia sợ hãi.
- Em ấy là báu vật của Mạc gia! Mày xứng để động đến em ấy à? - Mạc Cao Thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945901/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.