Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn xung quanh phòng toàn là những đồ vật bị đập vợ. Nhất Thiên lắc đều nhớ lại chuyện hôm qua xảy ra. Thậm chí còn nhớ đến việc ném ghế vào người Tinh Tuyết nữa.
Anh không thay đồ liền đi xuống dưới tầng.
- Cô ấy đâu rồi? - Nhất Thiên đi nhanh đến hỏi Âu quản gia.
- Thiếu phu nhân được đưa đến bệnh viện rồi.
Không nhiều lời Nhất Thiên liền lấy chìa khóa xe để khởi động đi. Phóng xe thật nhanh liền tới bệnh việc.
Đi vào sảnh bệnh viện để hỏi phòng Tinh Tuyết đang nghỉ ngơi rồi bấm số thang máy để đi lên.
Mọi người đều về hết chỉ còn Tinh Tuyết trong phòng. Không phải vì họ không lo cho cô, mà chỉ là cô muốn có không gian riêng nên vì thế họ mới đi về.
Nhất Thiên còn không thèm gõ cửa mà đi thẳng vào bên trong.
Tinh Tuyết nghe tiếng mở cửa thì quay lại nhìn. Nhưng vừa nhìn thấy Nhất Thiên là người cô lại bất giác run lên. Cánh tay trái cũng cảm thấy đau nhức dữ dội.
Thật muốn không nhìn thấy anh nhưng anh lại tìm mọi cách để gặp cô như vậy.
Đi đến gần Tinh Tuyết, Nhất Thiên kéo ghế xuống ngồi bên cạnh cô. Anh còn chưa nói gì cũng đủ khiến Tinh Tuyết sợ. Chỉ những hành động mấy ngày qua cũng khiến cô sợ chết khiếp được rồi. Tinh Tuyết muốn nói để đuổi anh đi nhưng lại không thể nói được gì.
Còn chưa kịp nói gì với nhau thì gia đình Tinh Tuyết cũng tới. Cô cảm giác như đã được cứu sống vậy.
Nhất Thiên đứng dậy chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945891/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.