Tinh Tuyết cuối cùng cũng kết hơn được một tháng.
Vẫn như mọi lần, Tinh Tuyết đều phải dậy sớm để dọn dẹp. Cô cũng đã gần như quen với mấy công việc này, chỉ là khi làm vẫn rất mệt có chút khó thở.
Còn đang quét dọn trong gian phòng khách thì Nhất Thiên cũng mới ngủ dậy. Người anh cũng chỉ quàng một áo choàng đi ngủ. Hơi để lộ lồng ngực săn chắc đó. Tóc cũng buông xõa tự nhiên, không có vuốt lên. Nhìn anh khuôn mặt thì trẻ trung hơn còn cơ thể lại nhìn giống người đàn ông trưởng thành.
Vì Tinh Tuyết quay lưng lại với anh nên cô không biết anh tỉnh dậy. Còn đang lau thì Nhất Thiên giơ chân đá bay chổi ra xa. Tinh Tuyết ban đầu giật mình vì quá bất ngờ, sau lại sợ. Mới sáng ra mà nh nổi khùng nổi điên gì không biết. Nhưng cũng chả thể nói được anh, đành phải đi nhặt chổi về để lau nốt.
Đến chỗ Nhất Thiên, anh còn để chân xuống sàn nên cô khó lau. Nhỡ chạm vào chân anh lại phiền. Nhưng dù anh biết cô đang lau ở chỗ mình thì cũng dửng dưng ngồi xem ipad. Tinh Tuyết không biết nói sao với anh, lúc nào cũng như vậy cô thật sự sẽ có ngày phát điên lên mất.
- A,anh Nhất Thiên. - Tinh Tuyết lại gần vỗ nhẹ vai anh.
Nhất Thiên cũng đưa mắt nhìn về phía cô. Nhưng anh vẫn chả nói gì lại cúi xuống xem ipad tiếp.
Tinh Tuyết cũng hết cách, cô đành phải cúi xuống nâng hai chân Nhất Thiên lên. Anh còn tưởng cô làm gì liền thẳng chân đạp cô ngã lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945884/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.