Mặt trời cũng bắt đầu "hạ" xuống. Bầu trời cũng đã bắt đầu chuyển sang màn đêm.
Trong bàn ăn, Nhất Thiên đang ngồi ở chính diện. Anh chỉ mặc chiếc áo choàng ngủ, để lộ lồng ngực săn chắc. Mấy cô gái khác cũng ở đó cười nói làm anh vui. Nhưng sắc mặt của Nhất Thiên thì lạnh như băng. Dường như anh vẫn chưa muốn ăn tối.
Lão quản gia nhìn thấy thiếu gia như vậy thì tự biết điều.
- Thiếu gia đợi tôi lên gọi Dương Thiếu phu nhân xuống.
Nhất Thiên không có nói nhưng ánh mắt anh đã nói lên tất cả. Anh muốn đợi cô xuống đây để cho cô biết rõ quy tắc trong cái nhà này. Nhưng xem ra cô càng ngày càng không có phép tắc.
Âu quản gia đi lên gõ cửa phòng Tinh Tuyết. Nhưng chỉ nhận được sự im lặng. Ông biết hôm nay Tinh Tuyết đã khóc rất nhiều, thậm chí còn không ăn trưa. Mà trước khi Tinh Tuyết chuyển đến đây thì ông đã được Dương phu nhân cho biết vài sở thích cũng như những thứ Tinh Tuyết không thể làm được. Trong đấy thì còn nói dạ dày Tinh Tuyết không tốt, cần phải bồi bổ không nên nhịn đói. Nhưng vì Nhất Thiên không có nói, nên ông cũng không tự ý mà đem đồ ăn cho cô.
Vì Tinh Tuyết không lên tiếng nên ông đành mạo muội đi vào bên trong. Tinh Tuyết vẫn ngất đến tận bây giờ. Ông đành phải lấy ít nước vẩy nhẹ để cô tỉnh dậy. Đôi mắt Tinh Tuyết vẫn còn rất đỏ, còn sưng lên. Gương mặt thuần khiết đó nhìn mà đau lòng.
- Ông... gọi cháu ạ? - Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945875/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.