Từ sau lần đó thì Tinh Tuyết rất hay gặp Nhất Thiên. Không phải cô cố tình gặp anh, chỉ là cứ đi ra khỏi lớp liền chạm mặt nhau. Cô cũng không biết giải thích hiện tượng này ra sao, sợ anh lại nghĩ mình đeo bám làm phiền.
Vì thế nên Tinh Tuyết cũng hạn chế ra khỏi lớp, chỉ có lúc nào thầy giáo hoặc cô giáo nhờ cô thu bài tập của các bạn rồi đem đến phòng giáo viên thì cô mới ra ngoài.
Ai ngờ đâu về sau cô được bầu vào trong các tổ chức của đoàn trường.
Việc gặp Nhất Thiên còn nhiều hơn trước. Nhưng cô cảm thấy anh rất tốt, còn hòa đồng. Đôi khi cô không hiểu về mục nào thì anh sẽ nói lại cho cô hiểu để triển khai kế hoạch cho trường.
Dần dần Nhất Thiên với Tinh Tuyết thân với nhau nhiều hơn. Thậm chí cả gia đình hai bên cũng biết. Một bên gia đình kinh doanh lớn nhất nhì cả nước, một bên thì còn được xếp vào hàng vương tộc. Mọi người đều thấy hai người này rất xứng đôi với nhau.
Tinh Tuyết cũng rất thích Nhất Thiên, chỉ là cô chưa dám nói ra. Cô cũng không biết anh có thích mình hay không, nhỡ đâu là do cô tự ảo tưởng ra. Như vậy sẽ thật nực cười.
Nhưng vào mùa đông của năm Tinh Tuyết 17 tuổi, Nhất Thiên đã tặng cô chiếc vòng tay, mà ý nghĩa của chiếc vòng tay đó là dành cho các cặp đôi, mong cặp đôi đó có thể chung sống bên nhau mãi mãi. Tinh Tuyết rất trân quý chiếc vòng, cô không dám va chạm mạnh, càng không dám tháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945872/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.