Bảo Nhi xuống xe, dõi mắt nhìn lên tòa chung ở phía trước mắt. Ở thành phố này có căn biệt thự của riêng cô, cô không muốn lệ thuộc vào Bảo Nam, nhưng giờ, cô lại không thể về đó. Bản thân cô biết, Trí Phong đang vô cùng tức giận, nếu không, anh đã không khóa thẻ tín dụng của cô, khiến người mà anh nghĩ “đang chạy trốn” không còn một chút đường lùi.
Trí Phong…
Rốt cuộc, cô nên làm gì với người anh trai này?
Kể cả trước lúc lấy lại được ký ức, anh luôn đem đến cho cô một loại cảm giác không an toàn…
“Candy.” Thấy Bảo Nhi bỗng nhiên đứng nghệt ra, Bảo Nam khẽ gọi. Suốt cả chặng đường đến đây, không hiểu cô suy nghĩ gì mà rất hay thất thần.
Bảo Nhi đưa mắt nhìn người bên cạnh, nhưng không giống như đang để tâm đến câu hỏi của anh.
Bảo Nam thở dài, cầm lấy chiếc túi sách mà cô đang đeo trên vai rồi sải bước, “Lên nhà thôi.”
Tuy vậy nhưng Bảo Nhi vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề di chuyển.
Bảo Nam dừng bước, nhận ra sự bất ổn của cô, anh không kìm được dò hỏi, “Em làm sao vậy?”
Nét mặt Bảo Nhi có chút tăm tối, nếu cô nhớ không nhầm, trước đây, cô đã đặt chân đến nơi này, trong căn hộ ở trên tầng cao nhất.
Bảo Nhi bước ngang qua Bảo Nam. Lúc cả hai vào trong thang máy, cô để ý anh ấn con số ba mươi tư. Trong lòng nhẹ nhõm, cuối cùng, cô buông xuôi ý nghĩ do dự, có nên hay không xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-toi-la-thien-than-hay-ac-quy/2315777/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.