Trong thời gian "ở ẩn", có lẽ đã
xảy ra rất nhiều chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát. Ví như đêm nay Bảo Nhi phát hiện laptop, điện thoại của mình đồng thời đều nhiễm virus, ví như bảng điểm học tập được hoàn chỉnh đầy đủ, hay đáng chú ý nhất là giọng điệu khinh bỉ, cùng ý tứ "vị hôn phu của cô ta" mà cô tình cờ nghe được từ lời của Hà My ở khu vực vệ sinh trong trung tâm thương mại.
Đồng hồ đã điểm mười hai giờ đêm.
Bảo Nhi chán nản ném điện thoại sang bên cạnh, trong đầu là một mớ hỗn độn không thể giải thích. Tại sao cô có cảm giác bản thân đang bị người khác "dắt mũi"?
Tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên reo vang, Bảo Nhi nhìn dãy số xa lạ được hiển thị trên màn hình cản ứng, số máy này không hề có trong trí nhớ của cô. Từ trước đến nay thói quen của cô là không nghe máy của người lạ.
Phải mất một lúc không gian xung quanh mới yên tĩnh trở lại, nhưng người gọi đến có vẻ thứ không thiếu nhất chính là kiên nhẫn. Bảo Nhi im lặng quan sát, mặc dù không hiểu vì sao chính mình đêm nay cũng kiên nhẫn như thế, phải chăng là do đã quá rảnh rỗi, hết chuyện để làm? Mười lăm phút sau, cuối cùng tín hiệu cũng được kết nối, thế nhưng cả cô và người ở đầu giây bên kia đều thủy chung trầm mặc, không ai lên tiếng dù chỉ một lời. Bảo Nhi lấy quyển tạp chí từ trên kệ sách, nếu đối phương không để ý đến chút phí di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-toi-la-thien-than-hay-ac-quy/2315773/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.