HỌ KHỞI HÀNH KHI PHÍA ĐÔNG MỚI CHỈ LÀ MỘT QUẦNG SÁNG MÀU ĐỎ. Sương sớm giăng khắp thị trấn Ladas, gieo vào không khí sự giá buốt của mùa đông. Bây giờ đã là đầu tháng một, phải đến ba, bốn tháng nữa mùa đông ở miền Bắc mới thật sự chấm dứt. Nhưng Angeline không còn băn khoăn về nó nữa. Cô rũ bỏ tất cả lại phía sau, thay vì nghĩ về phương Bắc xa xôi thì cô đặt tâm trí mình vào những mối lo trước mắt.
“Chúng ta sẽ mua thêm đồ ăn khi đến thành phố.” Iolite nói. Cô ta đưa cho Angeline và Howl mỗi người một bộ quần áo rẻ tiền và xấu xí, bằng lông dệt và len ấm. Howl khẽ cằn nhằn. Angeline, ngược lại, chẳng nói gì cả. Cô không có tiêu chuẩn cao như Howl, với cô đôi khi chỉ để tồn tại thì bất cứ thứ gì dù xuềnh xoàng đến đâu cũng phải chấp nhận.
Lần cuối Angeline kiểm tra số lương thực họ có, cô thấy một bọc bánh mì lớn còn nóng, thịt heo sấy để ăn đường dài, một bọc quả khô trong cái túi đan mắt cáo, nước và rượu. Hầu hết số rượu đều là của Iolite. Cô ta cầm bản đồ, la bàn và lều, Howl giữ vũ khí, còn cô cưỡi trên con ngựa thồ lương thực.
Cả ba đi lúc thị trấn còn chưa thức dậy, sương trắng xóa và trời vẫn lạnh. Bấy giờ Angeline mới cảm thấy cái áo choàng cũ mốc của Iolite có lợi ích thế nào. Cô kéo mũ kín đầu mình và tránh bị gió tạt thẳng vào mặt. Ba con ngựa đủng đỉnh bước dọc con đường trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-quy/2615923/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.