CON NGỰA PHI QUA MỘT KHỐI ĐÁ VÀ ĐÁP ĐẤT, cú xóc làm Angeline suýt bật ngã khỏi nó.
Howl quất mạnh dây cương, con vật ấy lồng lên và lao đi như một mũi tên. Angeline phải ôm chặt lấy cậu, hoặc cánh rừng đầy đá và sỏi này sẽ hất ngược cô về phía sau. Howl không ngoái lại nhưng cô thì có, và cô trông thấy bóng dáng của Hắc Kỵ binh ngay sau lưng mình. Tiếng vó ngựa và tiếng kim loại va vào nhau thật gần đủ để thấy Howl vẫn chưa cắt đuôi được chúng.
Lần đầu tiên Hắc Kỵ binh đến, Erik chỉ cử một trăm người. Nhưng lần ngày dễ lên đến hai trăm, trang bị đầy đủ vũ khí và dung những con ngựa chiến khỏe mạnh nhất. Con ngựa của Howl khó lòng mà thoát kịp. Angeline nghĩ chính cậu cũng chẳng biết mình đang đi đâu, chỉ thấy hững thân cây cứ thế lao vùn vụt qua. Khu rừng có vẻ quang đãng, dễ quan sát nhưng lại có thứ địa hình kỳ dị khủng khiếp; có chỗ thì đột ngột dốc thẳng tuột xuống, có chỗ lại nhô lên quá đầu và những tảng đá thì trơn trượt. Angeline vẫn bám chặt lấy Howl, sương và gió làm mắt cô cay xè. Cô đau đáu nỗi lo rằng cả hai sẽ không thoát nổi chúng.
“Là gã đánh xe.” Cậu nói, tiếng gió hầu như đã át cả giọng.
“Sao cơ?”
“Là gã đánh xe hôm qua!” Cậu nói to hơn. “Anh không nghĩ kẻ đi cùng là người phụ việc hay gì cả đâu. Có lẽ hắn chính là Hắc Kỵ binh cải trang.”
“Anh định đưa chúng ta đi đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-quy/2615914/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.