HOWL XÔNG VÀO LÂU ĐÀI NHƯ MỘT CƠN VŨ BÃO.
Giá rét mùa đông làm bắp chân cậu tê dại khi cậu chạy lên trên đoạn cầu thang xoắn ốc, ép vào ngực cậu và làm buồng phổi kiệt sức. Nhưng Howl vẫn chạy. Cậu đến thư viện đầu tiên. Angeline ít khi ở trong phòng khi trời đã sáng tỏ thế này. Cô thường lang thang đâu đó trong lâu đài, Howl biết thế, và nơi cô đến nhiều nhất vẫn là thư viện. Cô sẽ đốt lò sưởi, mở rèm, và ngồi chăm chú bên những cuốn sách cũ.
Cậu biết chắc thế.
Howl kéo mạnh cửa thư viện, cậu bước vào trong nhưng thư viện lạnh ngắt. Rèm cửa đóng kín. Lò sưởi tối om. Và Angeline không ở đây.
Howl lại chạy đi.
Cậu cáu giận nghĩ về mỗi lần mình cần tìm cô thì cô lại biến đâu mất. Lòng cậu nóng như lửa đốt, mỗi giây trôi qua là đội quân của Erik lại một gần hơn.
Tòa lâu đài bỗng như rộng ra. Khi cậu bắt gặp một người hầu nào, cậu đều dừng lại và hỏi, nhưng những gì cậu nhận được là cái lắc đầu hoang mang.
Howl chạy tiếp lên tầng thì bắt gặp Crowley đang đi xuống. Hắn ta giật mình nhìn Howl:
“Không phải ngài có cuộc họp ở thành phố sao?”
“Tìm Angeline cho tôi.” Cậu nói rồi chạy băng qua. Crowley ngẩn người ra một lúc mới như nuốt được lời Howl, vội chạy theo cậu lên lầu.
“Đi tìm ở những hành lang khác, nhất là ở các tháp.” Howl nói. “Tôi sẽ đến phòng cô ấy.”
“Vâng thưa ngài.” Crowley lắp bắp và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-quy/2615907/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.