- Tiểu thư! Như vậy không được đâu... lỡ bà quản gia mà thấy...!! - Cô hầu hốt hoảng nhìn Mary từ trong phòng tắm bước ra.
Trên người cô lúc này chỉ là chiếc váy ngủ mỏng tang, dài ngang đùi. Phần cổ trễ lấp ló bờ ngực căng tròn của thiếu nữ tuổi mười sáu.
- Kệ bà ta! - Mary đáp gọn lỏn cắt ngang lời.
- Không được đâu! Người mau thay bộ khác đi!
- Không thích! - Cô hững hờ trả lời rồi đi ra ngoài.
" Tưởng ta thích mặc bộ đồ này lắm sao? Nếu không phải bọn họ đủ cách muốn điều khiển thì cũng không dẫn đến chuyện này" - Mary vừa đi vừa thầm nghĩ.
- Em gái! Đã ra rồi sao? - Dương Phong trìu mến nhìn cô.
- Nếu anh đã cất công như vậy, em cũng không còn cách nào khác! - Cô nhếch môi trả lời.
- Ngồi xuống đây nào! Hôm nay anh đã cho người làm rất nhiều món cho em! - Anh ân cần kéo ghế ra giúp cô.
Mary liếc qua bàn ăn. Quả thực có rất nhiều món, giống như chuẩn bị cho một bữa tiệc vậy. Nhưng tuyệt nhiên không có món gà hầm mà cô hầu đã nói.
- Em ăn thịt bò đi! - Dương Phong đẩy đĩa thịt về phía cô.
Mary không nói gì, lấy đũa gắp một ít rau bỏ vào bát mình.
- Em ăn nhiều một chút! - Anh nhíu mày rồi khẽ cười xoa đầu cô.
- Tiểu thư! Bộ váy phu nhân chuẩn bị có điều gì khiến người không vừa ý sao? - Bà quản gia khẽ hắng giọng lên tiếng.
- Có! - Mary thờ ơ trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-ke-sat-nhan/33969/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.