Bây giờ tôi không làm chủ tịch nữa! Mong rằng từ giờ trở đi sẽ có dịp gặp lại mọi người! - Dương Phong duỗi chân thoải mái đứng dậy như trút được một gắng nặng, cười cười rồi đi ra ngoài. Tất cả mọi giấy tời đều được chuyển giao cho Hàn Minh xử lý nên anh cũng chẳng còn gì lưu luyến nơi này.
Cô nhìn mọi người vòn đang ngơ ngác rồi chạy vội theo anh. Tất cả nhu một giấc mơ... à không là cơn ác mộng mới đúng. Nó đến quá nhanh, khiến cho cô không kịp phản ứng.
- Anh từ chức thật sao?
- Em muốn vậy mà! - Anh nhún vai ôm eo cô, cười dịu dàng.
- Thế bây giờ anh... thất nghiệp sao? - Mary ngẫm nghĩ một hồi, băn khoăn hỏi lại.
- Ừ, đúng vậy! Em thất vọng sao? - Dương Phong gật gật đầu, nheo mắt nhìn cô.
- Không phải! Nhưng ít ra anh cũng không nên bỏ một vị trí tốt như vậy! - Cô bặm môi cúi gằm mặt xuống, cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng.
" Thôi xong rồi, cũng tại cái mồm mình cả, anh ta mà thất nghiệp thì ai nuôi mình? "
Về đến nhà, Mary lẽo đẽo đi theo anh. Dương Phong đi vào phòng sách, cô cũng bám theo.
- Anh...! - Cô lay lay tay áo anh.
- Sao? - Anh nhàn nhạt trả lời, mắt không rời khỏi trang sách.
-...! - Mary định nói gì đó nhưng lại thôi. Cô nằm gối đầu lên đùi anh, chợt nhận ra cuốn sách anh đang đọc là viết về kinh doanh.
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-ke-sat-nhan/2228798/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.