Phía xa cuối chân trời, ánh bình minh lại hé rạng, ngày mới, nhiều công việc lại được bắt đầu theo đúng quy trình diễn ra tuần hoàn của nó. Trong căn phòng tràn ngập nỗi buồn ngày hôm qua bây giờ đã được những tia ánh sáng nhỏ len lỏi xua đi. Và tiếng chuông đồng hồ báo thức cũng đã reo lên, ngày mới bắt đầu. Đối với Phúc Liên có lẽ hôm nay sẽ là một ngày khiến tâm trạng của cô lại trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.
Đối với hai chàng trai đáng quan tâm của chúng ta, họ cũng dậy từ khá sớm, trông khuôn mặt các chàng trai này chất chứa nỗi buồn, gần như không có tâm trạng gì để đón ngày mới vậy, cũng chính vì những việc ngày hôm qua ở trường chưa thể nguôi ngoai. Mạnh Trung vẫn còn đôi chút giận Phúc Liên nhưng cũng thể nào quên đi nỗi lòng lo lắng đối với cô nàng. Cậu soái Thiện Phong kia cũng gần như có cùng nỗi lo ấy, cậu lo cho vết thương ở tay, lo cho sự xuất hiện của mình khiến tâm trạng của Phúc Liên cảm thấy khó chịu, cảm thấy có lỗi, nhớ về những kỉ niệm không chút vui vẻ gì khi ngày nào hai người vẫn còn là những đứa trẻ yêu thương quan tâm lẫn nhau… Tất cả…tất cả đều khiến cậu lo, và quan trọng hơn hết là nỗi lo khi hôm nay sẽ gặp lại Phúc Liên tại trường.
Cuối cùng khởi nguồn của nỗi lo ấy cũng đến. Vừa đến cổng trường, ba cô cậu đã gặp nhau, chào nhau bằng ánh nhìn vô cảm, lạnh nhạt. Mọi người xung quanh gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-co-gai-lanh-lung/3150519/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.