Bắt đầu một ngày mới là nụ cười trên môi Mạnh Trung, cậu luôn tươi cười với những ai mà cậu gặp. Nhưng hôm nay cậu cảm thấy trong người có gì đó lạ lạ, hơi khó chịu và rất bồn chồn. Trái ngược với cậu đó chính là khuôn mặt lạnh như băng của Phúc Liên mỗi khi nhìn người đối diện. Đúng 5 giờ sáng cô đã dậy, chạy bộ vài vòng rồi vào bồn tắm ngâm mình khoảng 30 phút. Đồ ăn của cô đã được bày biện sẵn sàng trên bàn. Cha cô đi công tác từ khoảng tháng trước nên cô ăn sáng một mình và đó cũng chính là điều thường thấy trong gia đình này. Một bàn ăn rộng, dày, bày khoảng 5 món: nào là món khai vị, món ăn chính, món ăn phụ, đồ ngọt, các loại hoa quả mà cô thích. Tất cả đều được làm theo mệnh lệnh của cô. Chúng được sắp xếp rất đúng trình tự, nguyên liệu được làm nên chúng đều là những thực phẩm còn rất tươi ngon ít gia đình nào có thể sở hữu. ( Bởi lẽ thôi, gia đình cô có nhiều tài sản quý giá, sở hữu nhiều khu đất rộng và hơn hết đó là khu nông trang rộng thênh thang và vô cùng hoành tráng dùng để cung cấp thực phẩm sạch, hợp vệ sinh cho gia đình và phần còn lại để xuất khẩu quốc tế) Cô nhâm nhi thức ăn một cách từ tốn rất ra dáng một đại tiểu thư con nhà quyền quý. Xong xuôi cô lên phòng lấy cặp sách và bước vào chiếc ô tô con dành riêng biệt cho cô. Thấy cô bước vào, bác lái xe cúi đầu cẩn trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-co-gai-lanh-lung/3150514/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.