Mới sáng sớm, Trình Viện đã bị Trình Phu nhân đích thân lên phòng gọi dậy, bà rất nhớ con dâu của mình nhé.
Trình Viện bị đánh thức mặt mày ủ rủ, sau khi ăn sáng liền bị Tham Mưu Trưởng ra lệnh bắt khởi hành đi ngay..
Còn không cho tài xế lái, bảo anh tự thân vận động..
Trình Viên thật bất lực với hai người già này, dĩ nhiên họ nghĩ gì sao anh không biết..
Anh rất lười chạy xe, cũng cắn răng lái gần hai tiếng mới đến thành phố F, đi thêm ba mười phút nữa để vào thị trấn nhỏ ở vùng quê...
Nhìn bản đồ chỉ dẫn, con đường phía trong rất hẹp, xe ô tô không thể vào được..Trình Viện quyết định cho xe dừng ngoài đường lớn, xuống đi bộ vào trong..
Nhìn khung cảnh bình yên tràn ngập tạo cảm giác thoải mái làm sao..
Lúc Y Tịnh giao hàng trở về, thời tiết khá nóng mồ hôi nhệ nhạy chảy xuống vùng cổ trắng mịn của cô..Hai má vì khí nóng mà ửng hồng...
Cô thành thạo điều khiển chiếc xe đạp...
Tố Quyên đã đứng chờ sẵn vè mặt có chút gấp gáp bước đến..
-" Sao giờ này con mới về..Mau..mau vào trong "
-" Mẹ sao không ở trong nhà.Đợi con à?"
Y Tịnh cười tươi rói, leo xuống xe đạp..
Tô Uyển kéo lấy tay con gái lắc đầu nói nhỏ.
-" Chồng con..đang ở trong nhà.."
-" Ai..Mẹ nói Trình Viện sao?"
Y Tịnh tưởng mình nghe lầm hỏi lại thêm một lần nữa...
Tố Quyên đang muốn trả lời thì thấy Trình Viện từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-bi-danh-cap/2411867/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.